Chủ Nhật, 29 tháng 11, 2009

Cứ đi mãi.

Ta muốn bốn mùa xoay chuyển trong ta
Để thấy mình lớn lao như vũ trụ. - lamvuthao



Rồi không chịu nổi mình, tôi cũng bỏ ra đi
phía khoảng tối những mảng sương đêm mù mờ
mang theo chỉ quả tim mình quả cảm
không gì nhớ một cảm giác của hôm qua

tôi đã sống những ngày không quá khứ
chẳng tương lai, cũng chẳng thuộc về ai
những thức tỉnh sáng lòa như chân lý
thấy thương mình với bộn bề ngủ mê

Rồi cũng tới lúc, tôi bỏ phố mà đi
cuộc sôi nổi nối dài theo cơn gió
bằng chân trời màu đỏ của hừng đông
bằng con đường kéo dốc mãi không dừng
bằng ngây ngô chất chồng thêm vụng dại
bằng ánh sao vụt sáng ở trong tim
Cứ đi mãi!

mãi mê đó vẫy vùng cùng ngây dại
dấn thân vào những vùng tối biển đêm
mỗi bừng tỉnh với ta là tất cả
tuổi 17 lớn lao hơn cả vì sao.

hai bốn tuổi tôi là con chim nhỏ
cất giữa đời những tiếng chỏng chơ
mình đánh vật với một mình tuổi trẻ
một cuộc đời biếu không ai cũng một
một Odyssey của thời bình lặng
thời những cánh buồm trong trời gió lặng ra khơi
Rồi đi mãi!

Hỡi tuổi trẻ trong ta cứ rồ dại
rồi sớm ngày cũng nằm dưới mồ ma
không hối tiếc một đời ta dám sống
Để an nghỉ, nơi đây chỉ một người:
Sống! đã từng.



Rồi cũng tới ngày không chịu nổi mình
Rồi cũng tới ngày, tôi bỏ mình, mà đi.






5 nhận xét:

  1. Cho tôi hỏi bạn đang bao nhiêu tuổi?

    Trả lờiXóa
  2. tính theo tây thì đã 24 rồi, anh à.

    Trả lờiXóa
  3. Chào Càfê sữa,

    Hình như ta đã gặp bạn ở đâu rồi, khoảng 8766 buổi sáng ;-)

    Cụ Hinh.

    24 * 365,25 = 8 766

    Trả lờiXóa
  4. hân hạnh quá, tịt chào cụ ạ.

    Trả lờiXóa
  5. tất cả chúng ta đều đã từng sống
    :)

    Trả lờiXóa