Thứ Bảy, 7 tháng 11, 2009

ngày hôm nay

Sau vô biên dẫu chỉ có vô biên:
Buồm đã tới và lúa đồng đã gặt
. - Lưu Quang Vũ




những con đường sẽ không bao giờ mỏi
những bàn tay sẽ chẳng thôi buông
những mũi thuyền sẽ chẳng còn ngần ngại
những hàng hiên không xót xa bông vàng rụng
Đứng dậy đi.


Màu nào đỏ rực rỡ cuối tầng mây
trong khóe mắt những con người đang còn trẻ
vườn cỏ lá em thơ thẩn cánh bướm
lỡ đánh rơi phút nào không, trên những bước đi tìm
Đừng nhìn lại.


Miền ký ức chập chùng như ngọn nến
ánh màu trầm của bao điều nhớ quên
muốn là nhớ, hay muốn là quên vậy
em có bao giờ, cố nhớ rồi tìm quên
Đừng dằn vặt.


Đừng vội vã.
Đừng ngần ngại.
Đừng hoảng sợ.
Đừng lo lắng.
Đừng hênh hoang.
Đừng nhút nhát.
Đừng bắt chước.
Đừng cưỡng cầu.
Đừng vô tâm.
Đừng ân hận.
Đừng than van.
Đừng hối tiếc.
Đừng tham lam.
Đừng thỏa hiệp.
Đừng nhân nhượng.

Đừng dừng lại cho đến tận cuồng chân.

Bởi cuộc đời là những trang sách mở
mỗi bước đi là tới mỗi điều hay
trong tâm thức của những người luôn còn trẻ
không gì bằng được sống, ngày hôm nay.


Em ơi, đứng dậy và đi!



tặng T.





























Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét