Một ngày chủ nhật thảnh thơi, bạn bước ra khỏi giấc ngủ, bạn mở mắt nhìn trần nhà, hoặc một cái gì đó trong phòng cũng được. Có lẽ, bạn tự hỏi: "Mình làm gì hôm nay?". Nếu rằng định đi đâu đó, khả năng cao là bạn sẽ lại tự hỏi "Ai đi với mình?". Sau một hồi đắn đo, cứ cho là bạn 'chọn' được người đi cùng, và lại cho là lựa chọn đó có tính thực thi cao, đến đây, lại lần nữa, khả năng cao là bạn sẽ lại phải tự hỏi "Đi đâu đây hả mình?". Rồi lại sau một hồi đong đếm, đánh giá các địa điểm với các cặp tiêu chí như độ xa - phương tiện đi lại, độ tiện ích của hệ thống dịch vụ - sự thỏa mãn hứa hẹn được cung ứng, cảnh đẹp và khả năng lưu lại được những khoảnh khắc đáng đồng tiền (đương nhiên, người trong cảnh cũng phải đẹp), chuyện cái bụng, chuyện giờ giấc, và quan trọng nhất, chuyện cái ví. Biết bao câu chuyện phải đụng tới, và biết bao màn cân não được thực hiện; thử nhắm mắt lại mà tưởng tượng sẽ thấy ngay biết bao nhiêu là vấn đề: cái sự thảnh thơi làm bận lòng ta.
Tuy nhiên, không phải câu nào hỏi cũng phiền, cũng như không phải câu hỏi nào cũng trả lời được, và cả những câu hỏi không cần trả lời. Những sự dở dang luôn gợi cảm. Kiểu như váy ngắn vắt chéo đùi thì hấp dẫn hơn hẳn người không bận gì, là coi như trên cùng một người-mẫu ấy.
Thế nên luôn có những câu hỏi, khi vang lên trong đầu, sẽ mang đến cảm giác hấp dẫn khó tả, ví dụ như: Còn có bao giờ em nhớ ta? Hay theo một thể loại trần trụi hơn, có câu 'mẹ ơi, tiền con đâu?', còn mà muốn thân mật một tí thì 'chiều nay mình ăn mừng dịp bạn thăng chức ở đâu vậy?'. Đấy là mình lấy ví dụ, các bạn đừng có lăn tăn để mà mệt thần kinh. Mà nếu các bạn có ý thì mình sẵn lòng, lẫn miệng.
Sức khơi gợi của những câu hỏi, như trên, thật ra không có gì quá xa lạ. Ai mà không một lần trong đời bị hấp dẫn bởi cái chưa biết, ai mà không một lần trong đời tò mò cái sự không thể tỏ. Mà cũng nhờ con người siêng năng mò mà thế giới cứ tò tò bự ra như thế này. Thế mới biết cái sự tò mò là ngọn nguồn của mọi sự phát.
Nhưng nhìn chung thì tò mò là tốt. Không chỉ bởi nó luôn là động lực tạo ra cái gì đó mới, mà, chỉ xét riêng bản thân nó thôi, tò mò đã là một cái gì đó luôn mới rồi. Cũng vì thế mà chỉ nhờ ngồi góc táo mà một ông lĩnh ý, luyện được tuyệt chiêu tung chưởng một cái vật lý cổ điển thất điên bát đảo; cũng vì thế mà một ông hồi nhỏ đi học hay bị phê vào sổ liên lạc là học chậm và hay hỏi ngược, lớn lên lại đắc đạo hỏi ngược, tung chưởng một cái lâu đài vật lý cổ điển lung lay, thế giới con người điên đảo thất kinh. Nhờ những lần kinh đảo thất kinh thế mà chúng ta có iPod để nghe, internet để xài, và Macbook để shướng.
Tò mò luôn đi kèm với tưởng tượng, hay rõ ràng hơn, tò mò kích thích người ta tưởng tượng, rồi tới lượt tưởng tượng trở thành động lực mời gọi người ta tò mò; tò mò tạo ra hứng thú, còn tưởng tượng làm người ta thỏa mãn, ít ra là trước khi đối mặt thực tế. Tưởng tượng, vì thế, cũng tốt. Mà nếu người ta có thể sống chỉ nhờ tưởng tượng thôi, thì còn là quá tốt, nhỉ!
Nhưng mơ mộng mấy thì cũng phải thực tế. Giống như cứ mãi nằm trên giường mà vẽ vời thì chẳng bao giờ tới được đâu; công viên nước hay tiệc bbq thì cũng không thể bày ra trên giường; đi chơi thật, thích hơn nhiều!
Vì vậy, vào một ngày thảnh thơi, bạn bước ra khỏi giấc ngủ, bạn mở mắt nhìn trần nhà, hoặc một cái gì đó trong phòng cũng được. Bạn có thể vừa nằm trên giường, vừa nghĩ ngợi; cũng có thể vừa lẩm nhẩm theo giai điệu một bài hát nào đó, mới hay đã cũ; cũng có thể mân mê mà miên man tiếp những suy tưởng vừa trở lại từ tối qua; cũng có thể thế này, cũng có thể thế kia. Hoặc, cũng có thể, bạn bước ra khỏi giường.
Cũng có thể, bạn lại thả tỏm vào giường, ngủ tiếp; cũng có thể, bạn bắt lấy điện thoại, thôi nghĩ ngợi, và lên lịch cho một chuyến đi; cũng có thể, bạn vớ lấy đồ, lao tới cửa, hộc tốc tới trường cho kịp giờ thi; cũng có thể thế thật.
Nhưng nhất thiết đừng bao giờ quên tự hỏi, một câu hỏi nhỏ nhưng đầy gợi cảm, "gái ơi, mình đi đâu?".
Mà nếu có ai đó nhắn hỏi, thì lại càng quá tốt, phải hông?
gởi: block 167, Petir Road, #18-146, Singapore 670167
hi hi hi ;)
Trả lờiXóa(cười xạo xạo cho nó xôm :D :D :D )