Thứ Tư, 4 tháng 11, 2015

must they be growing old, too.



in an unexpected move she dropped me a message. i read a message, which was apparently clear and straightforward, of which i thought she would like me to act the same, and i read the contact name which has been saved in the phone memory for years. suddenly i felt glad. i knew i should be glad. i did be glad that she's still got my number after all those years, to which amount, to be precise, i have to confess that i could barely recall.

certainly the arrangement was made and we caught up each other in a small coffee shop located alongside the pavement of one of the biggest boulevard of the area; to be precise, her area; the apartment in which her temporary residence is based during days she was back in VN is just over there.

and we were just sitting here. in a peaceful and mild weather of the rainny season in Saigon. for a while.

felt like i just caught up with my youth. a part of which i was over through.

always it was feeling like at ease to see them growing.

they are growing. and i have no idea. about the sadness inside of them i had once seen.


must they be growing old, too.










Thứ Hai, 24 tháng 8, 2015

Ở vùng trời khác


Căn phòng trống vắng tiếng trẻ con
Đến cả chuông (thực ra là wifi) cũng mang tên nỗi nhớ
ngày mười bốn tháng bảy (thực ra là mười ba)








Thứ Ba, 4 tháng 8, 2015

Nguyễn Bắc Sơn


[...]

Mày gởi một chân ngoài mặt trận
Mang về cho mẹ một bàn chân
Mẹ già khóc đến mù hai mắt
Đời tàn trong lứa tuổi thanh xuân

[...]

- Căn bệnh thời chiến

Thứ Ba, 7 tháng 7, 2015

trước cơn trầm cảm

#ifwedreamtoolong

thoạt đầu tôi nghĩ, hẳn đây sẽ là một kiểu Murakami: một Murakami của phía bên kia cuộc đời. may là tôi đã nhầm; không có con mèo nào chui xuống giếng nghe điện thoại của ai cả.

kiểu như Đợi bọn mọi, khi đọc xong ấy, thì bạn sẽ muốn khóc. bạn nhận ra mình đang khóc. và bạn mừng vì mình đã khóc. cuốn sách này rất khác, một cái gì rất khác, khiến chúng ta khó thể khóc được. như dông bão của cả cuộc đời được nén vào một dấu chấm cuối câu, để khi dứt bút nhấc lên, ta nghe âm ba ngân lên vang vọng.

Goh Poh Seng làm tôi muốn đọc những gì khác ông viết nữa, hay chỉ là, được đọc lại nguyên bản của cuốn sách này. không phải để xem Nguyễn Dương Quỳnh dịch đúng hay sai. mà để nghe thấy cái tiếng nói, cái giọng rất riêng của người viết ấy, nó vang lên thế nào trong khí quyển của một ngôn ngữ lạ. hẳn là sẽ khác với một Nguyễn Dương Quỳnh nền nã.

tôi cũng không cho rằng đây là một cuốn sách tuyệt vời. tôi biết nó là một cuốn sách tốt; kể được một câu chuyện chân thật, bằng một giọng kể thành thật. có những ngọt ngào, và cũng có đau xót.

Kwang Meng (Quang Minh) có chút gì đó gợi nhắc đến Holden Caufield - một phiên bản mỏng phớt của y, không phải ở khoảng chửi thề, mà ở chỗ cả hai không sao hoà được vào cái xã hội mình. Nhưng có vẻ câu nói của Mr. Banks là miêu tả trúng nhất về nhân vật Meng này: con gái, chớ bao giờ ngừng mơ ước!

tôi cũng không rõ mình có thích Meng như mình có cảm tình với Holden hay không nữa. nhưng tôi nghĩ là tôi muốn nhớ. tôi muốn ghi nhớ cái cảnh Meng đứng ở bến tàu. cái cảnh cuối truyện Meng đứng ở bến tàu vào buổi tối, không có bầu trời và người đàn bà ngoại quốc cất tiếng hỏi. Meng lập tức bỏ đi. cậu không hiểu gì cả. Meng vội vã bỏ đi. cậu không hiểu bà ấy đang nói gì. cậu sợ hãi bỏ đi. cái cuộc đời này đang cố nói gì với cậu vậy?



Thứ Hai, 25 tháng 5, 2015

Một chuyện sến ở công ty


From: Huy Hoang Nguyen (DHL VN)
Sent: Monday, May 25, 2015 5:16 PM
To: Thuong Nhu Pham Quynh (DHL VN); Tuong Truong Phu (DHL VN); Nhung Quang Le Dinh (DHL VN); Dung Hoang Viet (DHL VN)
Cc: Tien Trung Nguyen (DHL VN); Thao Phuong Mai (DHL VN); Thuy Phuong Nguyen (DHL VN); Thien Tran (DHL VN); Phuoc Anh Pham (DHL VN); Phuc Thien Nguyen (DHL VN); Don Huu Nguyen (DHL VN); Thu Anh Hong Le (DHL VN); Tam Thanh Le Dang (DHL VN); Trang Thuy Thi Pham (DHL VN); Vinh Dang Quang (DHL VN); An Thien Hoang Pham (DHL VN); Nhung Hong Tran Le (DHL VN)

Subject: Appreciation note to the CIS board of Tổ Chim

---

Dear all,

I would like to express my profound gratitude to all of you, the fantastic four members of the board of Tổ Chim of the CIS course held on May 25 23-24, 2015. It is the most terribly cherish CIS time I’ve spent through ever since my enrollement of the firm and you are the major contribution to a funny, friendly and enjoyable atmostphere up in the air that day. Thanks for all the hard-work, all the preparations and well-organized stuff you’ve done.

I am so impressed not only by your tremendous knowledge about the business we’re all in but also by the cleverness on the judment that could clear out the too-much-sân-si spirit we’d tried to bring up. Really appreciate you way to dissolve the challenge came from my team especially, and in particular, from me.

Also, I would like to give a big thank to all of my mates, who had joined with me in the course. Thank you for being there that day. Your presence is a part of what constitued of the memory I would like to keep. For years.

Understand that the best way to build up the team spirit is to make friend and the best way to make friend is to spend great time together. Obviously, I did have a great time. And I am so thankful for that.

Too much sentimental for a raining evening, I’m gonna stop the writing here and hope you guys have a good time recalling the stuffs things.

Wish you health and more than wealth, I wish you love.

Sincerely yours,
H.

P/s: Please help me to pass on the note to the missing recipients, if possible.











Thứ Năm, 21 tháng 5, 2015

một review nữa cụt ngủn



Trong nỗi sợ hãi ngày mai, thế là Sada cắt bén cây súng nước của Kichi rồi từ đó cả hai mãi mãi được bên nhau không thể chia lìa.

Một điểm nữa cần nhắc đến, là dưới cái nhìn của hôm nay, của thời buổi chập chùng hentai kimmuchi và jav nhây nhớt, thì những cảnh quay trong In the realm of sense (dịch realm thành vương quốc hay cương giới đều không làm bật lên được sự thế bất lực trước cái ý niệm thống trị của sense) không nhằm vào mục đích gợi dục. Cái nó gợi lên là những phức cảm mang màu sắc sa đích của nỗi khao khát bất khả bất thỏa. Họ muốn tan vào nhau, nhưng xác thịt thực không thế được.

Không phải không có dục tình; mà giữa hai con người đó, dục tình chưa bao giờ đủ.

Không phải nó không sốc, nhưng là thành viên thế hệ sexual content media bủa vây, tôi không cho phép đó được gọi là sốc được.


Giờ mình đi ăn mì.

Thứ Tư, 6 tháng 5, 2015

rồi cuối cùng thì trời cũng mưa



Khi ráng chiều là những cơn mưa dăm
Sâu thăm thẳm lòng ai hằng những đợi





Chủ Nhật, 3 tháng 5, 2015

Một review cụt ngủn



Tiếp sau Ba sai lầm của đời tôi, Chetan Bhagat tiếp tục mang duyên dáng đến bên bạn đọc trong Khi yêu cần nhiều dũng cảm, hay dưới cái tên gọi có phần thành thật hơn, Ba mầu nhiệm của đời tôi.

Ấy phải gọi là phép mầu bởi vì không còn cách nào khả dĩ giải thích được những biến chuyển tráo trở mà không kém phần thành khẩn của vị tác giả ăn khách số một Ấn Độ hiện nay: Chetan Bhagat, lại một lần nữa cho chúng ta thấy, dẻo mồm là một ý niệm luôn luôn mới mẻ. Và tình yêu có tồn tại.

Vì vậy mà cuốn sách này xứng đáng được nhận 3/5 sao. Khỏi trả giá.








Thứ Bảy, 21 tháng 3, 2015

hey!


miss you guys already.




























Thứ Sáu, 20 tháng 2, 2015

tất thối


Nắng phủ lên khoảnh trống giữa sân. Mùa này nhiều gió; xao xác, xào xạc.
chiều cuối năm không nhiều tất bật, cơ hồ chỉ những thoảng đưa của hương xưa gợi nhắc một mùa tết đã xa nay không còn. Tôi không biết nhớ gì. Tôi không biết mình nên nhớ gì.

*

Một năm mới lại hết, lại chép lại một câu chép lại cũ, theo kiểu thư lại vô lại: Học như nghịch thuỷ hành chu bất tiến tất thối.

*

[h]Ảo vọng của ta là đặt ở đó vậy.




















Thứ Ba, 27 tháng 1, 2015

.



ta chết ngàn năm trong mộ cỏ
ba ngàn thế giới khói tro bay