Thứ Ba, 8 tháng 6, 2010

Tóc của đêm dài, mắt của trời xanh - Vũ.

*trì độn rồi, nhai cơm nguội đây.

















.


Phố nghiêng nắng thì thầm trăng tỏ
Gió gồng mình chịu nỗi bơ vơ
Sương khuya sớm hai lần ngập ngõ
Có đâu lần thấm ướt môi lơ


..


Ngọn gió vương cành lá đong đưa
Khe khẽ trong đêm nắng chuyển nhành
Thu như xa quá đông về muộn
Há phải cơn mơ mộng ngẩn ngơ


...


Chút tình thừa đem trả người dưng
Này sóng phong ba cố dặn lòng
Khóc than rồi cũng trôi như khói
Có thời thời có có thời không.


....


quán bên đồi

quán bên đồi nằm nghiêng ngắm vạt nắng
buổi trời trong mây gió khoác màu xanh
qua vạt tóc em nhẽ nhàng cười khẽ
quán bên đồi nghiêng đầu ngắm trời xanh.












Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét