“Các em có biết không, tất cả các em là một! Bất kể các em làm gì, các em đều là một trên thế giới này.”
Sosaku Kobayashi
Có tiếng trẻ khóc ré buổi đêm. Tiếng vang xa, to và rõ, và rồi cũng nhỏ dần cùng với chiều tăng của dấm dứt trong lòng những đôi tai ngủ muộn. Hoặc không thể ngủ tiếp được. Lạ lùng! Thật chẳng bù cho lúc sáng trời yên ã. Ngày cứ thế, vắt dài trôi.
Nói vậy không có nghĩa là buổi sáng hẻm nhỏ vắng tanh, không người. Ngược lại là khác. Hẻm nhỏ ban ngày là thế giới của những âm thanh giàu màu sắc nhất xứ trần đời. Cứ thử nhắm mắt lại và ngừng nói chuyện, sẽ thấy ngay biết bao nhiêu là điều.
Buổi sớm chắc chắn sẽ nghe tiếng chim, tíu tít tĩu tịt luôn cả mồm. Chim hót chưa kịp mệt miệng thì đã nghe những phím đàn vang nhẹ - đều đặn và cà khửng: giống như chập chững trẻ con những bước đầu tiên, bước vào một thế giới khác. Rất khác.
Nếu cứ xét theo tuần tự thế thì sẽ đến lúc nghe tiếng xe. Đầu tiên là của bác già về thăm nhà. Rồi là cô xe ga nhà cạnh bên. Kế đến là tiếng xe ghé vào nhà cô hoa tươi (Chẳng biết làm gì, cứ đều đặn mần thế). Mặc dù nhà cô hoa tươi là một vườn bông thu nhỏ, lúc nào cũng đủ vàng xanh đỏ những màu tươi rói, nhưng sáng nào cô cũng vào chợ với bó hoa tươi đem về. Bởi vậy mới gọi là cô hoa tươi chứ!
Còn nhắm mắt hông ?
Nếu mắt nhắm đủ chặt và kiên nhẫn đủ sâu, sẽ có thể nghe thấy tiếng nhịp đồng hồ quay đều, sẽ nghe thấy râm ri tiếng người chuyện trò, gọi nhau thật rõ, tiếng trẻ con ú ớ, tiếng bước đi lẹp kẹp, tiếng đột xuất những cuộc viếng thăm bất chợt vào tận cùng góc kẹt. Và ty tỷ tỳ ty thứ loại tiếng khác nhiều ơi là nhiều nữa (nhiều đến nỗi mà có mà kể ra thì hụt cả ăn Tết).
Xóm nghèo lao động luôn ộn ã những âm thanh mà ít ai thích thú ngắm nhìn. Và nếu nằm kề một con hẻm công chức thì thật đúng điệu trái khuấy. Trái khuấy thiệt nhứt là dường như cả ngọn nắng trưa đứng thẳng, cũng như nín một hơi thở, khi Kính cận dừng xe, chân còn trên bàn đạp, mặt hớn hở gọi to:
- Mẹ ơi, con về !
Gió trời nín khe. Không khí căng cứng như tôm ươm mình trên lửa đỏ; ngộp nắng to. Thế mà lấm chấm những vệt ướt mồ hôi trên lưng áo Kính cận dường như cũng mang một gương mặt cười.
Hiển nhiên lúc này cửa sổ mở to và cô bé cũng đang nín thở ngắm nhìn. Thiệt là trái khuấy nhứt xứ trần đời mà!
khai quat bao tang 360 ha em? :))
Trả lờiXóahe he
Trả lờiXóasao o đây không có like nhỉ, khỏi mac công nói à.
Trả lờiXóa