Thứ Tư, 23 tháng 6, 2010

lại một trường hợp đạo văn hay là đem hong khô tuổi trẻ của một nhà (có làm) thơ.



đây nó đây:

đâu cánh chim nào vụt bóng về qua
trên gác mái những căn phòng tầng thượng
bên ban-công những hàng cột màu xám
lũ trẻ nhìn theo những bong bóng xà phòng.



- vì sao gọi là đạo văn? vì na ná giống tứ thơ sau của Vũ:

Trên mái nhà, cao vút rừng cây
Trên rừng cây, những đám mây xô giạt
Trên ngày tháng, trên cả niềm cay đắng
Thơ tôi là mây trắng của đời tôi.

ngoài ra, trong một bài thơ khác, cũng Vũ đã có nói về những đứa trẻ thổi bong bóng xà phòng trên lan can của một căn nhà cũ; mà hình như gác mái với phòng tầng thượng cũng Vũ đã có viết(?).


- vì sao lại có chim? vì những con chim cúc-koo, chính xác là cái tổ: over the cuckoo's nest; chẳng biết vì sao tôi cứ để đầu mình trên đó?


- vì sao có đem nhà thơ hong khô tuổi trẻ? vì chính xác cái giọng điệu nhẹ nhàng như ru ấy, là lượm từ cái tứ này:

Rồi một chiều không thấy mây bay
Cô bé xanh làm rơi kẹp tóc
Từ một nơi những vì sao không mọc
Đàn kiến bò qua phần còn lại của ngày.


- tạm thời chỉ bi nhiêu vì chưa nhớ ra thêm những gì nữa; rõ ràng, hàng thật vẫn nhất!















2 nhận xét:

  1. Thơ của Vũ nổi tiếng thế mà có người đạo à? Đạo phải đạo của ông/bà nào ít tên tuổi chút đỡ bị phát hiện hơn hông :))

    p/s: Mới đầu tưởng Vũ là bà Mạn Vũ nhà mình.

    Trả lờiXóa
  2. không chỉ một mà những đã hai lần và (chắc) sẽ còn nhiều lần nữa. còn Vũ kia thì cũng đã luộc rồi.

    Trả lờiXóa