Chủ Nhật, 27 tháng 6, 2010

bóng bay!


"Nếu có một lý do cho việc sinh con thì đó chẳng thể nào khác ngoài thôi thúc của ước muốn cháy bỏng rằng cuộc đời này quá tươi đẹp và nó cần có một cơ hội để được tái hiện"


...




Nhà là căn hộ chung cư kiểu cũ, ở tầng trên, có lối đi chung, thang bộ chung và một hóp xép làm chỗ giữ xe chung. Nhà nằm trong kẹt, kẹt của hẻm cùng gần chợ và kẹt của hành lang chung, kẹt của phần cuối lối đi chung ấy được ngăn ngang bởi ô cửa kéo ken két: Cứ hình dung các ô cửa ngăn giữa các ô chuồng chim thú kiểng, ngăn trước dòng dòng người tò mò ngang qua trầm trồ trí trố; ngăn giữa một phần thế giới hoang dã chẳng còn được mấy phần và một phần thế giới chẳng có hoang dã lấy được một phần; ô cửa kéo ken két đúng là cũng ngăn thế giới ra làm hai phần: phần đi lại tự do và phần tự do đi lại; phần thoáng mặt chạy ngang dãy bê tông xám xù xì, tay vịn xanh lơ và cái khoảng tí tẻo sân măt trước nhà được mang mặt nạ lưới mắt cáo kín mít. Kín mít. Chẳng có tí cơ hội nào cho bất cứ kẻ nào manh nha lẻn vào. Chẳng có tí ti nào. Chắc chắn thế. Con người to thế cơ mà!


Nhà đơn giản là nhà. Có một cửa sổ bản to nhìn ra trước. Bên cạnh là cửa ra vào, cửa kính, hiếm khi đóng kín. Giống như đôi cánh cửa sổ bản to hiếm khi khép lại, nhà lúc nào cửa cũng mở toang. Cửa nào cũng mở toang, trừ ô cửa kéo ken két. Có vẻ nhiệm vụ khép lại là nhiệm vụ riêng biệt của ô cửa ken két đó rồi. An tâm là thế, an tâm mà mở cửa rộng toang. Và nhà đơn giản là nhà.


Nhà còn có nhiều thứ nữa, như là: mấy chậu cây cảnh xanh mướp lá nhưng chẳng thấy bông nào, dây thép giăng ngang mỗi dịp cuối tuần lại lủng lẳng quần áo, xe đạp dựng sát tường, đèn sáng hắt, bóng người, kính cận, mặt tròn … Còn nhiều nhiều nữa nhưng cô bé không rảnh kể . Cô bé đang bận ngắm nhìn khung cửa sổ của mình; khung cửa sổ với khoảnh trời xanh trong vắt, lúc nắng, lúc râm, lúc mây mù, lúc mưa rộp. Cô bé mân mê khoảng trời riêng mình. À hôm nay có thêm bóng bay. Bóng bay!


Bóng đâu à ?

Ngước lên trời !












4 nhận xét: