Thứ Năm, 13 tháng 5, 2010

Cô gái với chiếc khăn choàng xanh.



http://nhapnhom.blogspot.com/2010/05/nuoc-my-la-ay-1.html




Bên ô sáng trong suốt nhìn thấu ra ngoài, những chiếc lá sao rơi vèo lơ đãng; tôi nhìn ngắm bóng xe vút lên từ phía khuất, trên bề mặt cong bóng loáng của một chiếc xe khác, đựng đứng bên ngoài. Từng bóng vụt lên, lớn dần, rồi biến mất. Con đường nhỏ, biến thành xiên, như dài đến vô tận; ngõ vắng hun hút thẳm sâu. Tôi nhớ Hà Nội vô cùng.


***


Hà Nội nằm yêm
Những thênh thang gọi
Lối cũ vắng tanh
Ngày thưa đổ nắng
Gọi ngõ đầu ô
Loanh qua loanh quẩn
Kẻ Chợ ngồi chờ
Những cô hàng xinh
Răng không còn nhuộm
Hà Nội dọc ngang
Phố thị bàn cờ
Dọc ngang ngang dọc
Hà Nội nằm yêm.


***


Căn phóng dài chừng quá mươi bước chân nhẹ. Những thanh xà gỗ sáng tối vân tròn vân thẳng đan lưới như dàn hàng duyệt binh trên đầu. Chúng như chực rơi xuống. Hai mặt tường sẫm màu, kéo dài đến cuối, nơi có ĩ ả tiếng nhạc vang lên, ĩ ả.


Tôi ngồi sát bên khung kính, tay chống cằm, cố kiềm mình lại, trước mãnh lực cuồng nhiệt muốn lao qua bên kia, bên kia vùng sáng, bên kia tấm kính trong suốt không màu. Căn phòng đã neo tôi lại.


Như bị hút về phía sáng ấy, đôi mắt vẫn nhìn thấy, người vẫn ngồi im, nhưng như là bị hút lao về phía trước. Người vẫn ngồi im, cả căn phòng và bóng tối sau lưng, như đang giữ mình lại.


***



Tôi lại nghĩ về Haruki, về câu chuyện Kafka bên bờ biển. Những câu chuyện.

Muốn biết Haruki, chỉ cần đọc Kafka.


Không thể làm gì, tôi ngồi mê mãi nhìn.








Tiếc là không được thấy bầu trời, với những đụm mây trôi.


Nhẹ nhàng.









***


Có tiếng nói, chuyện về Suối nguồn: một ngàn một trăm bảy mươi lăm trang, cỡ chữ mười một, khít rịt lại. Nghe như giọng con gái; nghe như giọng con gái, con gái trẻ, như trong thoảng thốt của tiếng cười nhẹ: "Em cần gì ở tôi?". Hình như quán đông người.

Tôi chỉ còn nghe được đến đó, trước khi chuội dần vào mớ hỗn độn ồn ào những âm thanh trò chuyện và tiếng xe vút qua, cho đến tận khi cơn buồn ngủ ập đến.






Giật mình. Tôi vội đi như trốn.


Tháng năm cũ kĩ, ngồn ngộn trở về. Chẳng mấy khác.

Như có cơn mơ màng treo lửng lơ trong mắt.
Chắc chiều nay lại mưa.















8 nhận xét:

  1. mưa rồi. cái này là ký ức có trước hay có sau những lời nói lượt thượt trôi? cty hu máy lạnh nữa ,lại ước chi ngồi đó luôn. mà nếu mình vẫn ngồi đó, liệu có cái này!?

    Trả lờiXóa
  2. "Hà Nội nằm yêm" --> "yêm" là chơi chữ hả?

    Trả lờiXóa
  3. Mình nhìn title tưởng viết về phim confession of shopaholic

    Trả lờiXóa
  4. Tôi thấy những con đường dài chẳng có điểm kết thúc. Như ai đó mở lối để ra đi. Ngày và đêm không còn cách biệt. Chỉ còn lại những nhịp giao thoa.

    Yêm của yên (bình yên) và êm (êm ả)!!!

    Trả lờiXóa
  5. cái bạn Hachi này, vừa chui ở đâu ra thế?

    Trả lờiXóa
  6. Mới khen bác viết dễ hiểu xong, thì..

    Mà Càfe Sữa quen Ếch Ao à ?

    -Land-

    p/s: tháng 7 ọp lai đê !!!

    Trả lờiXóa