Thứ Hai, 17 tháng 5, 2010

Why the world do need no superman?



ben heine





Vì sao ta cóc cần có siu nhưn.



Bạn còn nhớ cảm giác là một đứa bé? Nếu có, bạn quả thật là xạo. Bạn đừng tưởng tôi đùa, thật ra là tôi đang bịa. Vì tôi cũng như bạn, có còn là con nít nữa đâu.

Còn mà nếu không, hãy bắt đầu bằng một cánh đồng. Mà tốt nhất là một cánh đồng thật to, thật lớn, thật bự; rộng tới mức[đến nỗi], bạn [cũng] không biết đó là một cánh đồng, hay không biết cả chính bạn đang là ai, đang ở đâu. Tốt, bây giờ chúng ta bắt đầu là những đứa bé.

Cảm giác làm một đứa bé là cảm giác như thế nào? - Tốt nhất không nên hỏi như thế; hỏi thế thì chẳng khác nào bắt nhau nói xạo[dối]. Vì vậy hãy lờ nó đi, mà tập trung vào câu hỏi đằng[phía] sau trước: Một giấc ngủ thì có cảm giác như thế nào?

Bạn biết không? Tôi thì tôi không biết rồi; khi ngủ thì là tôi ngủ thôi. Chả có phải ăn bánh flan mà cứ phải biết vị như nào!

Nhưng mà để cho dễ mường tượng, thì có thể so sánh như này: ngon như là đêm và êm như là mây! Đấy, đấy là những giấc ngủ ngon. Còn hoặc giấc ngủ không ngon, gặp ác mộgn hay một biến cố giựt thót nào thì không thể êm ả thế rồi. Mà đứa bé gặp ác mộng thì sẽ thế nào? - Đương nhiên là nó khóc thé lên. Thế thì còn gọi là ngủ nghê gì được nữa.

Bởi thế nên, trong liên quan đến những đứa bé, chỉ có những giấc ngủ ngon thôi. Mà phải là thật ngon lành cơm cháo cơ, không có lằn nhằn dật dờ dờ dật đâu nhé. Vì giấc ngủ của [một] đứa bé là đẹp hơn cả vạn cánh đồng!

Chẳng có liên quan gì cả, nếu mà bạn có ý thắc mắc [ấy], giữa ngủ với cảm giác là một đứa bé. Nhưng mà là để dễ bề tưởng tượng ý mà, ý tôi là để cho những người lớn mà mạng nhện đóng dày cả lớp trong đầu dễ bề tưởng tượng ấy: làm một đứa bé cũng na ná như được ngủ một giấc ngon vậy.

Mà phải là ngủ thật ngon nhé! Tôi đã nói rồi nhưng cứ phải nhắc lại, cho chắc, không thì quên mất. Đứa bé vốn mau quên mà. Cứ có gì hấp dẫn, là nó mê tít. Mà [Cái] mới thì cũng hấp dẫn, mà cái gì cũng là cái mới. Giống như vừa quẳng cái lược ra một góc, chụp lấy chai dầu cù, thì chỉ lát sau đã thấy chai dầu nẳm chỏng ngược một đằng, nó đã vồ lấy con heo nhựa đằng khác. Mà cũng chỉ được lát sau con heo nhựa đã tóp teo nằm bẹp xép một nẻo, còn nó đang mắt sáng rỡ lao về phía ngược lại tóm lấy cái lược lúc nãy. Cứ thế, cứ thế; như là nó có thể bò vòng vòng từ trò này sang trò khác suốt cả ngày. Tôi nói thật đấy. Thề đấy!

Ủa mà đang nói tới giấc ngủ ngon mà![?] Đấy, tôi lại quên.[;] C[c]ứ quên suốt. Thôi thì trở lại. Phải là giấc ngủ thật ngon vào, chứ mà giấc ngủ giật thót hay dựng ngược cứ như chốc lại có tiếng chó sủa, hay là mèo kêu, hay là gi gỉ gì gi cái gì đi nữa thì chả được. Chả khác nào một đứa bé mà lại biết rằng nó đang là đứa bé!? Thế thì chẳng khác nào nói đứa bé đó, là tôi. Mà các bạn biết đấy, tôi thì chẳng bé tẹo nào.

Đấy, nói nãy giờ bạn có hiểu không? Bạn có tưởng tượng ra không? Cố nhé! Không được thì cố nhé, chứ tôi thì tôi chả biết giúp bạn sao nữa. Rõ ràng thế rồi mà.

Mà nói về tưởng tượng thì một đứa bé tưởng tượng khác lắm nhé. Không như cái kiểu tưởng tượng của đám đàn ông tụm năm tụm ba trong quán uống cafe thì ít mà ngó quang thì nhiều đâu nhé. Không một chút nào.

Tôi cũng không biết nó khác sao, nhưng tôi vẫn nói thế. Mà nếu có [bị bắt] phải nói thì tôi chỉ có thể nói là rằng trí tưởng tượng của một đứa trẻ bự như cái cánh đờng bự thiệt là bự được nói đến phía trên, mà ở đó, chúng ta đi lạc cơ man không biết bao nhiều lần mà kể. Bởi vậy bạn mà hỏi tôi, nó, cái cánh đồng ấy đấy, như thế nào thì tôi cũng chịu, chả biết đường đâu mà trả lời. Vì tôi cũng đang lạc trong ấy mà. Chừng nào tôi hết lạc, tôi sẽ kể bạn nghe. Mà tôi cũng chẳng biết chừng nào là chừng nào nữa.

Nhưng có điều này thì tôi biết rõ, biết rất rõ nữa là khác; chắc như bắp! Đấy là những người lớn chúng ta, đến một lúc nào đấy, thì chúgn ta chán lớn rồi. Phải bị gì thì cũng thế, chúng ta chán chúng ta cứ lớn thế này rồi. Chúng ta tìm mọi cách để được bé lại, để lại được làm trẻ con. Phải bằng mọi cách, kể cả giả vờ.

Vậy thì làm một đứa bé liên quan gì đến việc cần hay không có siu nhưn? - Cứ có một đứa bé đi, rồi biết. Ừ, cứ có đi đã.




















* bài viết có sử dụng mà chưa xin phép một số tư liệu của đồng nghiệp Alpha, cũng như chưa được sự đồng ý của bố bạn Pi, nếu có bất cứ chửi mắng gì, xin được cúi đầu mà nghe.



[E1] - 10/03/12

1 nhận xét: