Chủ Nhật, 10 tháng 1, 2010

Bạn đã từng nói dối chưa?



... Mình có, không chỉ đã từng mà còn rất nhiều lần nữa. Thậm chí mình còn biết rằng, sau này, mình còn nhiều nhiều lần, nói dối nữa. Thật là tệ! Mình không thích nói dối, mình thích nói thật. Nhưng mà ngày ngày mình vẫn nói dối như cuội. Mình chán mình quá đi!

Mẹ cũng hay bảo mình không nên nói dối, và nói dối là xấu. Mình cũng biết vậy, nhưng mà mình vẫn nói dối như thường. Mình cũng buồn lắm chứ. Nhưng mà mẹ cũng có, nói dối ấy, thường lắm. Như cái lần mẹ gặp cái cô vừa to vừa béo, vừa nói vừa cười vừa mưa phèo phèo như tắm người đối diện. Khó chịu hết sức! Thế mà mẹ vẫn cười nói vui vẻ, lại còn tấm tắc khen cô ấy có giọng cười khỏe khoắn và trong trẻo. Mà, mình có nói cô ấy vận một bộ đầm bó sát người, để lộ ra từng ngấn cong trên người chưa nhỉ? Đấy, mẹ mình đã khen thế đấy. Và trong khi cô ấy cười tít mắt, thì mẹ húng hắng ho và tảng lờ nhìn chỗ khác. Cô ấy là một khách hàng tiềm năng; khi về, mẹ đã nói thế.

Bố cũng có, nhưng mà không phải nói dối, bố nói không thật. Mẹ bảo thế. Quá bữa cơm tối chưa thấy bố về, mẹ lại bảo là bố đi tiếp khách. Nhưng có phải thế đâu! Khách gì mà lại phải tiếp vào buổi tối mà lại tiếp nhau trên bàn nhậu nữa chứ? Cứ mỗi bận thế, sáng ra mẹ lại cằn nhằn không ngủ được, vì mùi rượu nồng nặc; bố chỉ cười cười.

Mà không chỉ có bố mình đâu nhé, những ông bố khác cũng cuội cả. Bố nói thế đấy. Thật ra là không phải chính xác là bố nói thế, một cách trực tiếp ấy. Thật ra là mình để ý thấy rằng, có những lần, sau bữa tối, nằm trên võng đọc báo, bố đột nhiên phát cáu: vứt xoẹt tờ báo qua một bên rồi vớ lấy cái rờ-mốt, vừa bật tivi vừa chầm chầm mặt, trông rất là ngầu. Bố xem tivi cũng chẳng được bao lâu, rồi lại đột nhiên phát cáu lại: tắt tivi cái phụt, bố khệ nệ ôm bụng bia đứng dậy khỏi võng, rồi đi ngủ. Bố la lên thế. Cái mà bố không la, cái mà bố lầm rầm, mà mình nửa chăm chú nửa đoán mò mới nghe được, là những câu từa tựa như: Báo chí, truyền hình, láo! Lúc đó mình thật không hiểu, bố đang xem chương trình thời sự mà.

Đấy, bạn thấy đấy, mình chỉ muốn nói thật với các bạn về cái sự nói thật nghiêu (nhiêu) khê của mình thôi. Mà nói thật thì mìng cũng chả biết đâu là thật. Đến cả người lớn còn nói không thật thì biết tìm đâu cái nói thật đây? Nhưng mà nói thật, mình vẫn rất là thích nói thật. Thích lắm đấy chứ! Vì Thay vì bánh mì, thay vì công lý, hãy cho tôi sự thật! Người ta nào đó đã từng nói vậy mà.






2 nhận xét:

  1. Để Cụ Hinh xem mình đã từng nói thật chưa nha...

    Trả lờiXóa
  2. cái đó đâu có vui, cụ ra chơi tạt lon với tịt còn vui hơn.

    Trả lờiXóa