những cảnh chờ trông đầy nghẹt phố
con hẻm nhỏ chật ém nhung với nhớ
hàng với phố í á bao đợi chờ
thật không chịu nổi tình yêu
đi trên phố chúng với nó hò hẹn
những rẻo cao không ngưng lời mời gọi
một mùa lạnh dài suốt cả rẻo mù sương
thật không chịu nổi đê mê
trong hạnh phúc người ta không thèm nói
không thèm nghĩ, cũng chả thèm mặc cả
kẻ im lìm, người ngật ngã đê mê
thật không chịu nổi người với ta
cuối cùng đến mình rồi cũng chẳng khác
tối nằm không một hai lời hò hẹn
cũng lê thân cũng lết đít tò tò
thật là không chịu nổi, trời ơi ...
vi co vai nguoibi co don nen moi ko chiu noi
Trả lờiXóaTroi oi!
Trả lờiXóaBlog anh hay qua!
Trời ơi! sao nhiều nặc danh (quá).
Trả lờiXóaTroi oi, anh da tra loi comment!
Trả lờiXóa