Thứ Sáu, 8 tháng 1, 2010

Sài Gòn vẫn phù hoa.







1. Chả biết viết gì; chẳng lẽ lại đi đề nghị sau bữa này chính thức thành lập Hội ái hữu anh Goldmund trẻ măng (và) đẹp trai?


2. Đi ăn tối, ở một hàng vỉa hè. Hàng được cái sáng sủa: loạt dãy bàn xếp dọc theo chiều đi, những chiếc ghế con thấp lè tè. Lề đường rộng, người vô khối. Cả hội vừa vặn nhét vào.

Không phải quán; có cả hàng rong lẫn hàng cầm tay lần lượt vào cuộc nài nĩ.


3. Những đứa trẻ con thản nhiên nằm lăn ra trên phố, bên vệ đường, mắt nhắm lại hay cười đùa vui vẻ. Có cả hội sát phạt đỏ đen. Trên cao cao thẳng đứng, những chiếc tay cẩu với ánh vàng chớp tắt giăng ngang, ngày mai đang bắt đầu.

Người đi bộ, xe với cộ, Sài Gòn vẫn phù hoa.


4. Không việc gì phải xoắn, cho dù gọi là ngọc trong đá hay là cứt trong bọc, thì cuộc đời vẫn thế. Rằng sau những cuộc vui là những cánh cửa sắt, tối tối tăm và im thin thít, như có lần tự hỏi: 'rồi đó ai chờ?'.


- May mà còn có nhạc: bản không lời, chơi nhanh và có vẻ cao hơn. Không có cái giọng não nề nhưng ma quái, mà đầy ám ảnh.

half remembered names and faces, but to whom do they belong




. bổ sung hình ảnh về buổi họp mặt chính thức Hội (chưa chính thức) ái hữu anh trẻ măng (và) đẹp trai, xem tại đây.

. cứ như cả hội bị sởi ý nhỉ.










Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét