ngang qua thành phố lạ
những căn nhà thấp dưới mặt đường
phơi trong sân một hai chiếc gối trắng
những ngã ba đường dốc
quanh quanh lối cỏ cuốn lên đồi
ngạt ngào thơm hương
quanh quất những lá xanh và cây to bốn phía
mùi của gió những ngày xuân thưi thả lướt qua
phía trên bầu trời
không chút mây gợn
nhìn xa xa chỉ thấy những mảng đồi
nhà cửa tí ri - sáng màu sơn ướt
lũ trẻ lậm mọ tìm bước trong cỏ
lũ trẻ lậm mọ tìm bước trong cỏ
nghe tiếng nhạc như tiếng cười bước tới
đi những lối mòn
những bước chân quá hồn nhiên để biết sợ lạc
những đứa trẻ quá dũng cảm để đánh liều với hiểm nguy
bằng sự ngu ngốc của tuổi trẻ ngu ngốc không nề hà ngu ngốc
có tiếng xe gầm vang,
vụt qua như trống trận
niềm hy vọng trên cao
giữa lưng chừng 2000 mét cách mặt nước biển
bên mặt dốc khuất dưới những táng cây rừng
trên nền nhạc của những tiếng thở dốc
chúng hét lên như thể mới chào đời.
Đường còn chưa hết.
thiếu một đôi giày
Những du khách lang thang
ngang qua thành phố lạ
không mang theo một gì
chỉ nỗi cô đơn trên những chuyến xe dài
trên ve áo vắng mùi thơm bàn tay ve vuốt
trên gương mặt những kẻ đi cùng chán ngắt
trên hăng hắc mùi máy lạnh thổi phà phà vào mũi
trên nỗi buồn chống cằm bên cửa kính
trên bữa đêm nối đuôi tiếp với ngày
những cánh đồng ngút mắt
âm thầm đính huy chương
lên nỗi cô đơn những chuyến đi dài.
Những du khách lang thang
ngang qua thành phố lạ
không mang theo một gì
chỉ nỗi cô đơn trên những chuyến xe dài
trên ve áo vắng mùi thơm bàn tay ve vuốt
trên gương mặt những kẻ đi cùng chán ngắt
trên hăng hắc mùi máy lạnh thổi phà phà vào mũi
trên nỗi buồn chống cằm bên cửa kính
trên bữa đêm nối đuôi tiếp với ngày
những cánh đồng ngút mắt
âm thầm đính huy chương
lên nỗi cô đơn những chuyến đi dài.
Những du khách lang thang
đi qua thành phố lạ ...
của tuổi trẻ ngu ngốc không nề hà ngu ngốc..
Trả lờiXóavẫn hơn là không có kẻ đi củng chán nghét nào.
Trả lờiXóađồng hành dưới khác trên, chị.
Trả lờiXóa