Chủ Nhật, 11 tháng 7, 2010

Mình sống cùng nhau nghe.




thêm đêm mai anh có hai người gọi là mẹ
có thêm ba với bố, người cùng nhà
có cô cậu, họ hàng thêm đằng ngoại
đón em về,
mình sống với nhau nghe!

cái hàng hiên chiều chiều ươm vàng nắng
dăm chậu bông gieo hạt chờ nảy mầm
mùa này gió với mưa hì hụi tới
với tay trồng,
mình cùng với nhau nhe.

đừng buồn nữa, để anh chậm nước mắt
những đêm dài trơ khất của làn môi
tay anh ấm và đây tim anh thắm
ôm nghẹn lòng
có mình với nhau nghe.

sẽ mái nhà mình gọi là tổ ấm
sẽ đứa con, hết gái rồi lại trai
gái giống ba, còn trai sẽ giống mẹ
bất kể có là gì, mình cùng gọi là con.

Rồi có lúc mình không thèm ngó mặt
em giận anh, anh giận cả lại em
trong cơn nóng không ai là không đúng
(mà đúng-sai cũng chẳng để thiệt hơn
anh với em, mình với mình chung mình)
nên cầu trời, cho mình vẫn cùng nhau!

buổi ngày về nghe gió thổi vòng quanh
tiếng leng keng phong linh treo đầu ngõ
có tiếng cười, rồi trẻ con đùa giỡn
đến tuổi già, cùng ngồi nhớ cùng nhau
mười năm trước, rồi nhiều năm trước nữa
khi em còn bé tí cuộn trong chăn
khi em lớn rồi gặp anh khờ dại
khi em làm anh nhớ mình biết mơ
khi em cười và anh tất cả
khi em: "ừ!
mình sống cùng nhau nghe."


*tặng gái Tr.







2 nhận xét: