Thứ Sáu, 24 tháng 12, 2010

Vườn trần trụi


phải là một đứa trẻ thông minh mới nhận ra cha của nó, nhưng một đứa trẻ cười là đứa trẻ nhận ra mẹ của nó.

đứa trẻ là bậc thầy trong mời gọi khả năng giúp đỡ về mặt xã hội từ người khác, thông qua việc phô bày sự yếu ớt và không an toàn của bản thân, đứa trẻ cũng đồng thời đề nghị một cơ hội được giúp đỡ đến những người lớn hơn đối diện; bằng cách mỉm cười.

nụ cười xuất hiện trong khoảng vài tuần đầu tiên của cuộc đời, tiếng cười xuất hiện chậm hơn, ở thời điểm ba hay bốn tháng tuổi; tiếng khóc hiện diện gần như đồng thời với sự chào đời của cuộc sống.

chọc lọc tự nhiên theo hướng phát triển và hoàn thiện tập tính sinh tồn thích ứng với các cơ hội thời điểm hơn là phát triển các phương thức ăn mồi-săn bắt-hái lượm hoàn tất và hằng định, bằng cách kéo dài thời kỳ thơ ấu, đồng thời phát triển các nhu cầu hợp tác nội loài thông qua hoàn thiện các dấu hiệu hợp tác và mời gọi hợp tác, con vật người dần tiến tới vị trí thống trị của quần thể các loài; nó học được cách cười.

cuộc sống hiện đại, được dựng nên trên nền tảng các thành tựu của trí tuệ loài, đã tạo ra và đem lại nguồn thức ăn dồi dào hơn bao giờ hết. dẫu vậy, nhu cầu mời gọi hợp tác thông qua mỉm cười chưa bao giờ biến mất; dưới động cơ sinh-lý-học hay kinh tế học cũng vậy.


Bởi vậy, cười lên nào hỡi các vượn trần trụi!





























Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét