2. Mùa hối hả theo nhau lướt về. Đêm cuối mùa, phố phường càng nêm chặt những vòng tay, những lúng liếng mắt, những tiếng ước thầm. Vẻ như áo bông lớp lớp càng dày, tay với tay càng gần, càng niếu. Trời càng lạnh, càng thêm cần, thêm niếu. Có lẽ thế, những ngày Sài Gòn mùa lạnh, có người nheo mắt cười tinh nghịch : mùa kết đôi.
3. "Thành phố không có mùa đông".
Nắng mưa hai nhịp thay nhau quay đều. Thời gian thoăn thoắt, cuốn trôi cả thu vàng. Để rồi khi cơn mưa chiều đổ ướt lên phố nhầy nhụa, mới giật mình thoảng thốt “ Đông về !?”.
"Thành phố không có mùa đông". Những con đường ướt sẫm sau mưa vắng lặng. Sớm lá rù rì, tối đèn lấp loe. Hai hàng táng xòe im nghe cung đường thủ thỉ những câu chuyện mình – những câu chuyện tình.
4. Này mùa kết đôi !
Nếu lỡ sáng một sớm thành phố se lạnh, mở cửa ra và thấy bạn mình, ngượng nghịu và loay hoay, ngại ngần và bật tiếng: nói như thét:
- m ơi, n đang yêu. – ai ? – m!!!
thì có lẽ đó là một bất ngờ nho nhỏ cho những đứa con thành phố trong mùa Sài Gòn kết đôi, dù không biết lúc đó nên cười hay mếu.
* Hà Nội mùa này trắng những cơn mưa !
Lơ ngơ đây đó những bàn tay chờ được ấm.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét