* nhơn dịp Phố giao mùa vắng mặt trời của Goldmun được xếp lên kệ, tiếp tục sự nghiệp câu vêu :P
Ngày vắng mặt trời
Có ngày nào tôi nghe tiếng chim
Rơi vào lặng lẽ
Dấu chấm than cuối câu chuyện kể
Khua khoắng chút buồn tênh
Ngày nào nghe văng vắng tiếng chân quen
Trời động nắng khe khẽ vàng trên mái
Con nhện miên man mấy sợi im lìm
Vọng vào tim tiếng thì thầm nhoi nhói
Có những lúc một mình ngồi với
Lọ hoa vải đầy bụi
Sao không là cúc trắng
Chia nỗi buồn cùng tôi?
Ngày không người quen nào ghé chơi
Cũng chẳng còn ai để nhớ
Không một vệt bùn trên bánh xe
Ô nắng lùi dần ra ngưỡng cửa
Tôi dựa tường và bắt đầu hoảng sợ
Mặt trời rơi ...
- của Goldmund
.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét