*tiếp tục sự nghiệp câu vêu + chém gió vĩ đại: vâng, iem chém đây.
View Earlier Messages
1 Day1 Week2 Weeks1 Month3 Months6 Months1 YearAll
Thảo tắm.mưa 2:10 AM
bạn
beokii 2:10 AM
hả?
Thảo tắm.mưa 2:10 AM
film cuối cùng mà bạn coi là film dì dậy
beokii 2:10 AM
capitalism: a love story
Thảo tắm.mưa 2:12 AM
ah
tui có một thắc mắc
beokii 2:12 AM
?
Thảo tắm.mưa 2:13 AM
những film sản xuất sau năm 09 bạn thấy nhịp của nó so với những năm trước khác nhiều hong ?
beokii 2:13 AM
làm sao tui biết
Thảo tắm.mưa 2:14 AM
tui đang hỏi cảm nhận của bạn mà
beokii 2:14 AM
đó,
tui hông biết
Thảo tắm.mưa 2:14 AM
dậy thôi
thử kể hai ba film bạn thích mà nó được sản xuất gần đây đi
beokii 2:15 AM
temple grandin
Thảo tắm.mưa 2:16 AM
để tui search coi
còn film nào nữa hong ?
beokii 2:16 AM
capitalism: a love story
Thảo tắm.mưa 2:16 AM
uhm
còn film thứ 3 có thể có ?
beokii 2:17 AM
flowers (phim nhật)
Thảo tắm.mưa 2:18 AM
trong một cái film thì cái gì đụng bạn nhiều nhứt?
beokii 2:19 AM
chả biết được
tuỳ phim
Thảo tắm.mưa 2:19 AM
thí dụ capitalism a love story đi
beokii 2:19 AM
thường một phim hay thì phải kể được một cái gì đó
quyền lực cho kẻ yếu
Thảo tắm.mưa 2:20 AM
ah chen ngang một chút
bạn coi the pianist chưa
beokii 2:20 AM
chưa
Thảo tắm.mưa 2:20 AM
cái film có poster bàn tay oánh đàn
chừng nào lỡ coi nhớ nói tui nghe bạn thấy nó hay hong
àh
bạn có nghĩ lúc coi film mà mình thích được xúc động bởi nó thì đó là vì nguyên nhân nào hong, và bạn có nghĩ đưa đẩy cho ng ta xúc động cũng là một kiểu tuyệt kỹ có thể được làm dù ở đó không có cảm xúc thiệt để bôi trơn cho nó chạy hong ?
beokii 2:23 AM
cũng giống như đọc sách thôi, cái làm mình thích thì thường là cái đẹp
còn cảm xúc lên hay xuống thì cũng còn tuỳ
nhưng thường khi thấy cái gì mà mình thấy đẹp, thường thì cơ thể sẽ phản ứng lại bằng một cảm giác gọi là sướng
cảm giác sướng đó, hay còn gọi là cảm xúc, thì không có giả
Thảo tắm.mưa 2:25 AM
dù đó là sướng sướng hay sướng khổ thì cũng sẽ khiến mình ưng thuận và cảm thấy nó ?
và chịu cảm thấy nó chứ
beokii 2:26 AM
có thể là nó bắt nguồn từ ngộ nhận, hay hiểu nhầm, hay tệ nhất là, cái đẹp trá nguỵ thì cảm xúc vẫn là thiệt
và mình vẫn sướng
còn việc tạo ra những tình huống hay dẫn hướng cho cảm xúc xuất hiện ở người xem/đọc là tài kể chuyện của người sáng tạo; đối với cuốn sách là nghệ thuật kể chuyện của người viết, còn đối với bộ phim thì là tổng hoà nhiều yếu tố của một tập thể
không định nghĩa được cái đẹp, nhưng thường cái đẹp có tính chân lý, nghĩa là điều gì mình thấy đẹp thì thường nó có tính vững bền, và, trong nhiều trường hợp, có tính hợp thức về mặt đạo đức
nghĩa là cái đẹp, thường là, cái thiện
nhưng không phải lúc nào cũng vậy
cái đẹp thì là cái đẹp thôi, còn cái thiện chỉ là một biểu hiện không phải lúc nào cũng bắt buộc gắn liền
còn việc nhận ra mảng miếng của người viết/ bộ phim, thì không có nghĩa đó không phải cảm xúc thật
điều đó chỉ có nghĩa là mình già mẹ nó rồi, không dễ bị lừa nữa
còn cái việc ưng thuận, chịu cảm thấy hay đại loại gọi là cảm nhận đó là một câu chuyện khác
liên quan tới tiềm thức, khẩu vị và có khi thời điểm tiếp nhận nữa
Thảo tắm.mưa 2:31 AM
ừ hiểu rồi
cảm ơn bạn
bạn tính đi ngủ chưa?
beokii 2:32 AM
chưa biết nữa
giờ đang thèm gái
Thảo tắm.mưa 2:33 AM
ồh chuyện này hơi khó hiểu
beokii 2:33 AM
gì?
chả lẽ thèm trai thì mới dễ hiểu?
Thảo tắm.mưa 2:33 AM
không biết bạn thèm gái như thế nào và ra sao
hahahhaha
'.' hong
beokii 2:33 AM
giỡn quài
[...
-kiểm duyệt bỏ-
...]
beokii 2:35 AM
tức là người tình
[...
...]
mà nhìn chung có lẽ cũng giống nhau, thèm gái hay thèm trai cùng là thèm người tình
tình thôi, yêu hay không thì chưa tính tới
bên nào thì biết bên đó, không cần biết bên kia làm gì
nếu sau này có cho trai thèm thì hỏi nó nói cho nghe, có lẽ sẽ mường tượng được
nhưng giờ thì không cần hiểu
Thảo tắm.mưa 2:38 AM
bạn chưa biết có ngủ không kia
beokii 2:38 AM
gì?
Thảo tắm.mưa 2:38 AM
bạn lúc này đã hiểu tình yêu là gì chưa
beokii 2:38 AM
chả biết
Thảo tắm.mưa 2:38 AM
là không thèm biếc luông hay chưa có biết ?
beokii 2:38 AM
giống như số phức, có phần thực với phần ảo
nó lúc nào phần ảo cũng nhiều hơn
Thảo tắm.mưa 2:39 AM
vậy thì người thông minh hơn hay người ngu hơn sẽ yêu lâu hơn?
để nhận ra phần ảo để tạo ra phần ảo tiếp theo
hay để không nhận ra nó
beokii 2:40 AM
về lý thuyết thì yêu là một phản ứng chức năng của cơ thể phản ứng lại một loại kích thích phù hợp xuất hiện
lúc đó thì chả còn ngu hay khôn nữa
nhưng tình trạng kích thích năng lượng cao đó không bền
tức là yêu thì chỉ có một lúc mà giông giống yêu thì kéo dài
khôn hay ngu thì không ở chuyện lâu hay mau
mà sớm hay không sớm nhận thấy rồi thoát ra khỏi cái hiệu ứng bềnh bồng đó để trở về trạng thái cân bằng năng lượng tối thiểu
nhưng mà khó, bởi giống như thuốc phiện, say một lần rồi thì những lần sau cứ muốn quài, muốn nữa
Thảo tắm.mưa 2:43 AM
ừh
vậy
ba má mình là còn yêu nhau không ?
beokii 2:43 AM
còn chuyện nhận ra rồi tiếp tục tạo phần ảo để kéo dài thêm cái phần lung linh của trạng thái kích thích cao độ đó không phải là do khôn hay ngu
mà là một cuộc phiêu lưu mà lý trí trở thành thứ yếu
so với sự hoà hợp và cơ duyên giữa hai cá thể tham gia
lúc đó cái điều khiển không phải là đầu óc, mà là bản năng
nhìn chung vợ chồng thường yêu theo kiểu khác mà ông bà gọi là thương
thương thì có cả tình + nghĩa nữa
tức là tình theo thời gian trở thành thứ yếu trong khi nghĩa thì lại tăng lên
không phải là lúc nào cũng vậy, nhưng để hai người dưng nước lã sống lâu dài với nhau chung một mái nhà, thì ít nhiều, cũng sẽ có những biểu hiện như vậy
thế hệ trước là một thế hệ bi thảm, tình yêu vốn đã là xa xỉ, nay lại càng xa vời
điều này không có nghĩa là họ không yêu nhau
nhưng bây giờ họ có còn yêu nhau không? hay chỉ còn thương nhau? hay chuyển tình yêu qua một dạng chăm nom mà lâu nay họ quen đặt lên một sự thay thế có tính kết dính là những đứa con?
cái này không thể trả lời được trừ khi là người trong cuộc, tức là mấy chục năm sau nếu có con thì mới biết được
Thảo tắm.mưa 2:49 AM
mấy chục năm lận hả ?
beokii 2:50 AM
thì nhanh cũng phải chừng 20 năm nữa thì con nó mới đủ lớn mà hỏi câu ba má còn yêu nhao hông
Thảo tắm.mưa 2:50 AM
thế hệ trươc' bi thảm nhưng sao chuyện tình yêu ở lúc đó được coi trọng hơn và bây giờ nhìn lại thấy lúc đó cũng đẹp hơn ông ?
beokii 2:50 AM
khách quan mà nói thì họ không có nhiều lựa chọn
Thảo tắm.mưa 2:50 AM
ừh
beokii 2:51 AM
mà khi không có nhiều lựa chọn thì con người thường kiên nhẫn hơn
chủ quan một chút thì có thể quy cho đặc điểm thời đại
Thảo tắm.mưa 2:51 AM
nhưng mà lựa chọn quá nhiều về bản chất là có tốt cho cảm xúc không ?
beokii 2:52 AM
thế hệ trong chiến tranh với thời bao cấp thì ảnh hưởng của chủ thuyết cũ còn đương thịnh
tức là trong quan hệ nam nữ, cái sức ì của lễ nghi với quan điểm đạo đức khắc khe của xã hội vẫn là một nguồn lực có khả năng giám sát cũng như răn đe với các thành viên
Thảo tắm.mưa 2:53 AM
ừh
beokii 2:54 AM
tức là lúc cái củi đó còn đủ chắc thì những chuyện phóng túng hơn sẽ bị coi là đáng xấu hổ, một mặt sẽ bị phê phán rồi giấu đi, một mặt sẽ không thể là cái mà nó hiện đang tràn ngập trên các trang báo mạng nước nhà: trở thành cái gì đó khuyến khích cho những người khác
thêm nữa là thời chiến khi mà ngày mai còn không biết sống hay chết, thì cái sự bất định đó lại trở thành một cái áp lực, buộc người ta hoặc chân trọng cái ít ỏi mình có hôm nay, hoặc phủ bỏ tất cả mà sống vội
nhưng mà chiến tranh thì vội thế đéo nào được
quyền được lựa chọn, nói chung, có thể gọi là tốt
nó cho con người có thêm nhiều cơ hội để nói có với cái mới, mà tiếp xúc cái mới luôn là một trong những cách dễ dàng và hiệu quả để làm người ta sướng
nhưng về bản chất thì cảm xúc không pảhi là do lựa chọn tạo ra
tức là nhìn theo quá trình thì sự lựa chọn tạo ra tình huống, tạo ra các ngã rẻ, và thậm chí định nghĩa bản thân một người trong mắt những người khác nữa
nhưng cái đó là điểm ngọn rồi, còn điểm gốc chính là khả năng một người tự hiểu mình
và thứ nữa là hình mẫu mà người đó lựa chọn trở thành nữa
bởi vì đối với một người đàn ông được dạy dỗ theo lối nghiêm khắc từ nhỏ và đã quen với việc như vậy rồi, thì việc ông ta chọn không thể hiện cảm xúc gì ra hay nói cách khác là phớt lờ những kích thích có hiệu lực với mình thì chẳng ai biết được ông ta có cảm thấy con mẹ gì hay không, điều mà sẽ gợi cho người ở ngoài nhìn vào một kết luận dễ dàng là ông ta máu lạnh.
tóm lại thì cảm giác hay cảm xúc gì gì thì cũng là một dạng phản ứng tâm sinh lý của cơ thể
còn những lựa chọn thực ra là những cánh cửa thôi,
chọn mở cánh nào thì cũng chỉ mở được một số hữu hạn cánh cửa thôi chứ không thể mở hết
nên vượt quá một con số nhất định nào đó thì số lựa chọn quá nhiều cũng thành vô nghĩa
tuy nhiên, tình trạng quá nhiều đó đôi khi gây nhiễu
Thảo tắm.mưa 3:04 AM
vì bản thân mình hữu hạn hả
beokii 3:04 AM
tức là làm cho người ta băn khoăn không biết cái nào tốt mà cái nào xấu
rồi chần chừ mà tốnt thời gian chọn lựa rồi chậm trễ trong chọn lựa, hay là chọn nhầm, vv.
Thảo tắm.mưa 3:05 AM
vậy trong một tình huống như vậy thì con người nên làm gì ?
beokii 3:05 AM
cái đó là sự xao nhãng của thời hiện đại
không phải vì bản thân là hữu hạn
con người rồi ai cũng chết mà
Thảo tắm.mưa 3:05 AM
ừh
beokii 3:05 AM
cái ngăn người ta mở hết tất cả cánh cửa trước mắt là thời gian
bởi vậy trong tình huống đối mặt với quá nhiều lựa chọn
người ta sẽ tốn rất nhiều thời gian, chỉ để phân biệt các lựa chọn, rồi đưa ra phỏng đoán
trừ phi người ta biết rõ mình là ai, và mình muốn gì
cái đó luôn khó
Thảo tắm.mưa 3:07 AM
vậy cái quan trọng nhất không phải là lựa chọn đúng mà là hiểu bản thân
nhưng hiểu bản thân là một chuyện vì trong khi hiểu người ta lại thây' một cái khác gọi là cái muốn bản thân mình là
vậy lúc đó phải xét tới cái gọi là khả năng chịu đựng của mình hả ?
beokii 3:08 AM
cái quan trọng nhất không phải là hiểu bản thân
cái quan trọng nhất chính là cái Đẹp
mỗi người rồi sẽ tìm ra cái mà mình gọi là Đẹp
gọi chung là Thẩm Mỹ
Thảo tắm.mưa 3:09 AM
trời ơi vậy thì mình sẽ chêt' mất trước khi mình có thể chết hợp lý
beokii 3:09 AM
mà Thẩm Mỹ là tự do, bởi vậy việc hiểu bản thân cũng chỉ là tìm thấy cái khung thẩm mỹ cho mình
từ đó mà người ta tạo ra được Đạo Đức
ví dụ, như Kant, cố gắng không phải là đạo đức, mà cố gắng để xứng đáng với nó.
hay như Niétztche (hình như viết vậy), thì đạo đức thuộc về kẻ mạnh
Thảo tắm.mưa 3:11 AM
ừh , câu này dễ hiểu hơn
beokii 3:11 AM
rồi sau đạo đức thì mới tới mọi việc
cái đó, gọi là tu thân
theo chủ thuyết của Nho giáo thì tu thân, tề gia, trị quốc, bình thiên hạ
hiểu bản thân tức là tu thân,
còn ba cái còn lại là những cánh cửa mở ra do mình chọn thôi
Thảo tắm.mưa 3:12 AM
chính xác vì việc đó có cản trở việc phát triển cảm nhận của mình không ông?
ủa hiểu bản thân và tu nó tui nghĩ là hai việc không hẳn đi cùng với nhau
beokii 3:13 AM
"nhưng hiểu bản thân là một chuyện vì trong khi hiểu người ta lại thây' một cái khác gọi là cái muốn bản thân mình là"
cái này không phải là chịu đựng, mà là kiềm chế
theo phân tâm học của Freud thì tiềm thức con người phân thành ba tầng
ego, cái-gì-đó, super ego
mượn từ của Phật thì đó lần lượt là: ngã, cái-gì-đó, siêu ngã
nói một cách hình tượng, thì ngã là cái mình hiểu mình, cái-gì-đó là cái ngã của mình bị chi phối bởi các thiết chế xã hội, siêu ngã là cái ngã không thực, tức là cái ngã vượt qua khỏi sự kiềm chế xã hội
trở lại câu trên, thì khi mình hiểu mình
tức là mình nhận ra ngã
Thảo tắm.mưa 3:15 AM
ừh
beokii 3:15 AM
còn cái-gì-đó chính là sự kiềm chế về mặt xã hội của mỗi cá nhân phải chấp nhận khi tồn tại trong xã hội
tức là cái ngã của mình, mà người khác nhìn thấy
còn siêu ngã thì nói đơn giản là mặc mẹ chúng mày
theo đó, thì sự kiềm chế xã hội là đương nhiên và theo một cách nào đó, là cần thiết cho xã hội
còn việc chịu đựng thì vốn là một phần trong tu thân rồi
Thảo tắm.mưa 3:17 AM
ủa khoan
beokii 3:17 AM
"chính xác vì việc đó có cản trở việc phát triển cảm nhận của mình không ông?
ủa hiểu bản thân và tu nó tui nghĩ là hai việc không hẳn đi cùng với nhau"
Thảo tắm.mưa 3:17 AM
cái mình muốn mình là là ' cái - gì - đó ' hay cái siêu ngã ?
beokii 3:18 AM
là cái ngã
thực ra không phải là mình muốn
mà cái ngã xem như là bản năng của mình, nó điều khiển, chi phối mình
nói chính xác thì cái ngã là cái muốn, còn mình chỉ là thừa hành thôi
nhưng trở lại một chút thì trong cách phân chia của Freud, chủ quan ở chỗ, ông không coi trọng tiềm thức
tức là ổng cho rằng cái gì cũng có thể hiểu thấu
trong khi tiềm thức mỗi người là một bể sâu hút, mà hoạ chăng có thành phật người ta mới trút bỏ hết mọi chuyện mà soi rọi hoàn toàn bản thân
nên cách phân chia ở trên chỉ coi như một mô hình cho dễ mường tượng thôi
Thảo tắm.mưa 3:20 AM
vậy hóa ra hợp tác với bản thân trong cuộc đời này đúng là một trò may rủi bự hả
beokii 3:21 AM
may rủi thì lúc nào cũng có rồi
theo như heisenberg thì xác suất của một sự việc chính là hữu hạn ta biết về sự việc đó
Thảo tắm.mưa 3:22 AM
nếu như ngã là cái mình muôn' bản thân trở thành, thì, cái bản thân mình thật sự là, không hẳn, là cái bản thân mình cần và giới hạn chịu đựng của mình là khúc nào trong 3 cái đó ? hay nó thuộc luôn về ngã ?
ừh
beokii 3:22 AM
nghĩa là sự kiện A có xác suất xảy ra là 90% thì có nghĩa là, trong những gì ta biết, chỉ có 90% là sự kiện A xảy ra
nghĩa là trong giới hạn ta biết thôi
mà điều chưa biết là kì bí, vì ta còn chưa biết ta không biết cái gì mà
Thảo tắm.mưa 3:23 AM
ừh haha
beokii 3:23 AM
không phải, ngã là cái đòi hỏi của tiềm thức
ví dụ khi một người từ nhỏ có thói quen thủ dâm trong nhà tắm
thì lâu ngày tiềm thức khi nhớ cái môi trường đó, đến lúc người đó trưởng thành, thì không thể cương cứng, hay giao hợp được nếu không nghe tiếng nước chảy
cái đó là ví dụ cho sự đòi hỏi, đồng thời là, điều khiển của tiềm thức
ngã là cái, có thể nói, nằm sau trong tiềm thức, mà con người dần dần làm nó phát lộ ra
cái mình muốn trở thành thì thường cái đó là một hình tượng có tính xã hội rồi,
kể cả cái ông trong into the wild, muốn trở thành một người phản xã hội, thì bản thân ông ta đang trở thành một hình tượng của một xã hội khác, chống lại chính xã hội đã sinh ra ông ta
so sánh này hơi khập khiển, vì trước tiên thì xã hội là khái niệm chỉ sự kết tập của con người
trong khi cái phản-xã hội của ông đó, là một kết tập phi-con người, hay nói đúng hơn, là một tồn tại giữa tự nhiên
"ủa hiểu bản thân và tu nó tui nghĩ là hai việc không hẳn đi cùng với nhau"
Thảo tắm.mưa 3:29 AM
tui nghĩ cái ông trong into the wild đó
beokii 3:30 AM
chữ tu ở đây, hiểu theo nghĩa hẹp, tức là tu tập theo sách Thánh Hiền, còn nghĩa rộng là rèn luyện bản thân cả về trí tuệ lẫn thể lực, mà quá trình đó, là quá trình tự thân cũng như là tìm hiểu bản thân sâu sát nhất
Thảo tắm.mưa 3:30 AM
àh thôi tui đang nói lại ý của ông
ở đây có một câu hỏi nhỏ
beokii 3:30 AM
nói làm sao?
nói lại đi
Thảo tắm.mưa 3:31 AM
tui thấy việc ổng có một cái lập trường không muốn ở cùng con người mà theo ông gọi là phi xã hội
thì thật ra nó được sinh ra từ xã hội nghĩa là cái nguồn căn của ổng là xã hội , từ đó ổng dùng nó để sinh ra cái kia chứ ko hẳn là phản xã hội sinh ra ổng như ông nói
nó hơi khác một chút
còn câu hỏi nhỏ là
'.' mập cũng dễ bịnh mà sao bạn hiểu hết trơn mà bạn ko rèn luyện cho khỏi mập dzạy ?
beokii 3:35 AM
đang tự nói mìn hả?
Thảo tắm.mưa 3:35 AM
hong đang hỏi bạn
beokii 3:35 AM
thì tự mìn trả lời coi
Thảo tắm.mưa 3:36 AM
cái này chắc là súp pơ ê gồ
hoặc tâng` thứ 4
beokii 3:36 AM
ảo tưởng thôi
Thảo tắm.mưa 3:37 AM
huh?
ảo tưởng gì cơ?
beokii 3:37 AM
còn hông là bạo biện
Thảo tắm.mưa 3:38 AM
ừh
cảm ơn bạn
beokii 3:38 AM
khỏi cảm ơn
bữa nào qua sờ cái được rồi
Thảo tắm.mưa 3:38 AM
nô
beokii 3:38 AM
khỏi cảm ơn
Thảo tắm.mưa 3:40 AM
thôi bạn đi ngủ đi
beokii 3:40 AM
không
đang thèm gái
Thảo tắm.mưa 3:41 AM
ủa vậy mấy lúc này thì làm sao để ngủ được?
beokii 3:41 AM
sóc lọ
Thảo tắm.mưa 3:41 AM
àh nhớ rồi
còn một thắc mắc nữa
beokii 3:43 AM
?
Thảo tắm.mưa 3:44 AM
trong cuộc đời ngắn dài dài ngắn thì mỗi con người chọn cho mình một cái hay, vài cái, quan trọng nhất đối với mình để lao động hay lao lực vì nó thì là đúng hay sai ?
vì có vô vàn thứ có thể coi là quan trọng trên đời dựa trên ý nghĩa của tụi nó
beokii 3:44 AM
đúng hay sai là thuộc phạm trù chân lý
phải hay trái, tạm xếp vào phạm trù đạo đức
chân lý là phải luôn đúng, với bất kỳ người nào.
nhưng chân lý lại là sản phẩm của con người, nên bản chất chân lý của nó cũng không toàn vẹn
theo đó rốt lại, chả có đúng sai mẹ gì ở đây hết
kể cả câu này cũng đếch phải là chân lý
nhưng từ khi con người có thể thoát ra khỏi cái manh mún chật vật của cơm ăn áo mặt
thì cuộc đời con người phải đối diện với một đòi hỏi hết sức người đó là: làm mẹ gì cho hết ngày?
lúc đó, mới xuất hiện cái thứ gọi là ý nghĩa
tức là, ý nghĩa là một cái gì đó được tạo nên, từ hành động của con người.
tự thân nó không phải là ý nghĩa, mà chỉ là một dạng của huyền thoại, truyền miệng, hay niềm tin lâu đời, giống như là làm việc thiện là để đức cho con
thực ra, nhìn theo một cách khác, khi người ta liên tục có những hành động thiện nguyện, tức là người ta trở thành một tấm gương, và lúc này họ càng cố gắng kéo dài hoạt động này, thì sự cố gắng của họ càng trở thành một cái gì đók hông thực, và bởi vì thế, cũng chính sự không thực đó, làm huyễn hoặc hoá và phù phiếm hoá việc làm của họ
nói tóm lại, đức ở đây, chính là cái tấm gương của họ chìa ra cho con cháu, nếu họ đủ thành tâm và vô vị lợi
còn thứ mình coi quan trọng, không phải tự thân nó có ý nghĩa
mà là bản thân mình trao cho nó một ý nghĩa, ví như là, sự tồn vong và hạnh phúc của những người nào đó mà có liên hệ với hạnh phúc của bản thân mình, lấy ví dụ như là người yêu
chẳng hạn
còn việc chọn lựa một hai cái quan trọng lao vào, thì là chuyện lý tưởng
chuyện đó khỏi phải bàn
Thảo tắm.mưa 3:55 AM
tui nghĩ tui nên dừng lại ở đây lúc này
beokii 3:55 AM
tìm quyền trợ giúp hả
Thảo tắm.mưa 3:55 AM
không
nên đi ngủ thôi.
quăng hình gái cà thẻ lên cho thêm phần man trá
không kiên nhẫn và đủ minh mẫn để đọc cái lèo này T_T, dưng có lẽ tui sẽ ko xem lại the pianist 1 lần nữa dù vẫn còn cất nó trong kho phim êu thích
Trả lờiXóa2h10 đến 3h55, thôi bọn mày yêu nhau luôn đi cho nó trọn vẹn :))
Trả lờiXóa