Béo
mỹ mều:ủa
vậy hả
Béo
mỹ mều:khổ
thân rối loạn quá hen
Béo
mỹ mều:cực
lực thiệt
Béo
mỹ mều:=))
|
Béo mỹ mều:Anh cứ hát mãi cái câu duy nhất của Beatles (duy nhất vì
người ta chỉ cần biết câu ấy là đủ, chẳng cần gì thêm): All You Need Is Love.
Suốt đời chúng ta đi tìm tình yêu, rồi buồn, không phải là không có gì để yêu,
mà vì yêu quá nhiều người, nhiều thứ, nhiều nơi chốn, nhiều khoảnh khắc, nhiều
câu chuyện. Yêu nhiều nhưng sao cái cảm giác thiếu nhau vẫn vương vất mãi.
Chúng ta mong ước hội ngộ, tưởng tượng được ngồi với nhau một buổi thì sẽ thôi
cô độc. Nhưng khi gặp nhau, mọi người nói rất nhiều, và chẳng nói được với nhau
gì mấy. Cảm giác khát khao vẫn luôn quanh đây. Khi ra về, điều còn lại là một lỗ
tr
Béo
mỹ mều:
Cảm giác khát khao vẫn luôn quanh đây. Khi ra về, điều còn lại là một lỗ trống,
một chút băng không chịu tan nơi vách của trái tim. Chúng ta yên lặng khi ngồi
trước mặt nhau, và yên lặng khi trở về với căn phòng của riêng mình. Tôi lên mạng,
viết một câu nhỏ nhoi gửi đi vào cyberspace: “Hôm nay buồn quá”, rồi cảm thấy
nói câu đó không với ai cả dễ hơn nói với người mình yêu nhất. Với những người
mình yêu, chỉ có sự yên lặng.
Béo
mỹ mều:ỗi
cô đơn lâu ngày thành bạn thân, đằm thắm đến nỗi kỷ niệm tôi yêu mến nhất trong
một năm nay không phải là những ngày hay đêm vui chơi với các tình yêu, mà là một
đêm ngồi chèo queo trên một chuyến xe đò vắng hiu từ miền Trung với một cái
iPod bị hết pin (vì iPod luôn luôn bị hết pin khi mình cần nó nhất). Tôi nhìn
ra cửa sổ, những vách núi mờ tối, bóng những cây rừng đến gần rồi đi xa, dường
như bất động, dường như mênh mang như chưa bao giờ gắn bó với mặt đất, và tôi
nghĩ, tất cả những chuyến đi của tôi từ nay về sau sẽ luôn luôn cô đơn, buồn bã
và bất định như thế này, và tim tôi chợt buốt l
Béo
mỹ mều:Và
tôi lại đi tìm tình yêu, bởi vì all you need is love, tôi cần, không biết bao
nhiêu thì đủ, trong khi tôi đã trót yêu quá nhiều thứ, đến nỗi tình yêu đã tràn
ra khỏi lồng ngực, chảy lan đi mọi phía. Ôi những tình yêu không có hội ngộ,
không có lời lẽ nào, không có con nhện nào giăng tơ nhốt những trái tim lại
thôi đừng đi xa nữa. Không ai nói với ai: Hãy ở lại đây đêm nay, ít nhất là đêm
nay.
Béo
mỹ mều:hay
nhỉ, người ta có thể viết 1 đoạn ngắn mà lưu truyền mãi mãi
Hêu
hiền hậu:giống Dương nhỉ?
Béo
mỹ mều:Dương
nào?
Béo
mỹ mều:này
là Đoàn Minh Phượng
Hêu
hiền hậu:còn dương nào nữa
Hêu
hiền hậu:à
Béo
mỹ mều:trong
blog cũ của bà ấy
Hêu
hiền hậu:toy có cảm giác không ưa bả
Béo
mỹ mều:entry
"All you need is love"
Béo
mỹ mều:tôi
lại rất ưa bả
Hêu
hiền hậu:toy luôn có cảm giác bả bắt chước
ai đấy
Hêu
hiền hậu:hic
Hêu
hiền hậu:với lại đoạn vừa rồi toy có cảm
giác nó thiếu chút gì đó da diếc
Béo
mỹ mều:vì
nó bình thản
Béo
mỹ mều:cái
bình thản của người đi qua mất mát
Hêu
hiền hậu:ừ toy chẳng thấy được cái đó
Hêu
hiền hậu:he he
Béo
mỹ mều:cái
bình thản của người đi qua mất mát?
Béo
mỹ mều:lộn
Béo
mỹ mều:ông
đã yêu bao giờ chưa?
mất ngủ thì không có sức để yêu đâu cu :)) yêu cần sức :D
Trả lờiXóavà nhiều cái cần khác nữa
Xóamềnh cũng thích cái bài nầy của chị Phượng. chấm than
Trả lờiXóakệ chứ. chấm.
Xóa