Thứ Tư, 29 tháng 9, 2010
tháng 9, bù hai.
Thứ Tư, 22 tháng 9, 2010
tháng 9, bù một.
Hướng dẫn đọc bài: phần bôi đen không cần tô lên để đọc.
1. Năm 1996, trong một bài giảng ở Viện hàn lâm Ý, sau khi, hết sức tinh tế, chỉ ra những nhầm lẫn của V.Hugo trong cuốn Nhà thờ Đức bà thành Paris, Umberto Eco, bằng vốn tri thức rộng lớn, đã say mê bàn đến những thay đổi bão táp trong việc tạo ra các phương tiện vật chất kỹ thuật liên lưu giữ văn bản, từ Gutenberg đến Internet. Niềm cảm khoái của ông dừng lại ở cụng từ "chiếc máy điện toán" mà theo đó, thứ nhất, một nền giáo dục khai sáng phải biết cách tận dụng triệt để những tiện ích của mọi phương tiện truyền thông và thú hai, trong xã hội mà sự chọn lọc, phê phán thông tin quan trọng hơn là hưởng thụ nó thì chiếc máy điện toán sẽ ưu thế hơn truyền hình. Và thứ ba, rất lý thú, Eco khẳng định: "với kỹ thuật máy điện toán chúng ta đang bước vào một kỷ nguyên Samizdat [tự xuất bản] mới. Con người có thể liên lạc trực tiếp không cần phải qua trung gian những nhà xuất bản ...", liền đó, kèm theo một mệnh đề: "Nếu mạng máy điện toán thành công trong việc giảm số lượng sách xuất bản, thì đấy là một sự cải thiện hàng đầu về văn hóa". (Xem thêm Umberto Eco, Đi tìm sự thật biết cười. Vũ Ngọc Thăng dịch. Nxb HNV, H. 2004). Rõ ràng, muộn hơn rất nhiều so với khái niệm Thiên hà nhìn (visual galaxy) của McLuhan nhưng do chỗ đi từ lý giải cái tính cách văn hóa của cộng đồng điện tử nên triết luận mà học giả người Ý gợi ra, luôn có tính thời sự và rất đáng suy ngẫm thấu đáo. Đối với người Việt Nam, quốc gia mới thiết lập hệ thống Internet hơn 10 năm, lời khẳng định trên đây của Umberto Eco, quả thực, có một kiểm chứng sinh động, tôi xin nói thu hẹp, trong sinh hoạt văn chương.
2. Có thể còn nhiều bàn cãi nhưng sự hiện tồn của các website và blog văn chương cá nhân là biểu hiện cao của kỷ nguyên Samizdat song song với web publishing... Thực tế đầu thế kỷ 21 cho thấy: gần như, bất cứ người cầm bút nào cũng đều muốn xây dựng cho mình một web/blog riêng và họ, trong một kết cấu nhị trùng, vừa là tác giả vừa là độc giả, sẽ có một không gian mạng tự sinh. Trước hết, về diện mạo, các web/blog văn chương cá nhân xuất hiện rất sớm, được xây dựng bởi một nhà văn, nhà nghiên cứu có tên tuổi, trực tiếp tham gia vào đời sống văn học nghệ thuật đương đại. Các web/blog này tồn tại theo những cộng đồng thông tin khác nhau (báo chí, nhà trường, sáng tác, dịch thuật...) và nếu lấy con số lượt người truy cập thì rõ ràng, chúng có một số lượng độc giả rất lớn, thậm chí, chung thủy. Các blog/web văn chương cá nhân cũng phân hóa theo nhiều dạng: dạng đơn thuần tìm kiếm, chuyển tải thông tin về văn chương; dạng nghiêng về sáng tác hoặc dịch thuật; dạng tạo ra các diễn đàn, sôi nổi và đang là thời thượng hơn, về các vấn đề văn hóa xã hội. Việc một số ác phẩm văn học, vốn là những bài viết tự xuất bản trên web/blog, ra đời dưới hình thức sách trong thời gian qua cho thấy khả năng thay thế cung cách xuất bản trước nay, đồng thời làm đa dạng hóa các con đường đến với độc giả của văn học nói riêng và văn hóa nói chung. Nỗi lo lắng về việc "cái này sẽ giết chết cái kia" như của V.Hugo khi liên tưởng đến độc giả mạng đang ngày một tăng thay vì đến các phòng đọc sách, các thư viện hoặc rằng, các web/blog văn chương cá nhân sẽ khiến các phát ngôn chính thống lép vế, thực ra, là nỗi lo dư thừa. Sẽ không có sự phân quyền và ranh giới tuyệt đối, vấn đề chỉ nên và cần được hiểu là có sự thay đổi sâu sắc. Mặc dù, cho đến tận lúc này, sự hiện tồn của chúng thường đi theo một qui luật khá là tự phát nhưng đã nói lên những biến đổi cấu trúc ý thức, tâm lý của các nhóm cộng đồng trong việc tạo ra một hình thức sinh hoạt tư tưởng độc lập, biến cá thể thành một đơn vị tư duy có tính tương tác cao. Đây là một nhân tố, như Thomas L. Friedman phân tích, có tác dụng làm phẳng thế giới, và ở chiều ngược lại, hệ thống thế giới phẳng cũng sẽ cho phép mọi người tải các nội dung lên mạng và, theo ông "toàn cầu hóa chúng - mà không phải trải qua sự kiểm duyệt của bất cứ tổ chức hoặc thể chế mang tính cấp bậc nào". (Thomas L. Friedman, Thế giới phẳng. Nxb Trẻ, 2006 tr.146).
Từ góc nhìn này, có thể nói, các web/blog văn chương cá nhân đang tạo ra những qui tắc và quyền lực mới.
Đầu tiên, từ sự thẩm định của độc giả, các web/blog trở nên có uy tính, là địa chỉ tin cậy trong việc tra cứu và lưu trữ các sản phẩm thông tin. Nếu trước đây, sinh hoạt văn chương chỉ tập trung ở báo viết và các tạp chí chuyên ngành thì nay, xu hướng lấy các web/blog cá nhân làm diễn đàn đang dần nổi lên, liền đó, hình thành lớp độc giả/tác giả kiểu mới, trái ngược lại với kiểm "giáo sư hoài cổ" như Eco ví von, chỉ gửi/đọc/phản hồi các nội dung văn chương số. Điều đáng chú ý là, ngay trong giới thiệu nghiên cứu, sự phân biệt cấp bậc nguồn gốc dữ liệu đã dần mờ nhòe đi. Nhiều bài viết trên web/blog cá nhân đã có mặt trong thư mục tham khảo của các công trình, luận án văn chương, điều trước đây thường bị phủ nhận hoặc "lờ" đi do gốc gác ngoại biên của nó: không phải cơ quan ngôn luận của một tổ chức hội đoàn. Nay thì, với sức hấp dẫn và mức độ đa chiều của thông tin, việc dẫn các dữ liệu như vậy càng làm giàu hóa thông tin để đề cao năng lực xử lý, chọn lọc của người sử dụng. Chính sự thay đổi phương thức sản xuất văn học đã nảy sinh phương thức tiếp nhận mới, nó không ăn khớp với các tập quán thâu nhận truyền thống. Hệ quả là, sự thắng thế của các công nghệ tự xuất bản trên mạng, cả về thời gian lẫn thông tin, đã hút vào đó một cộng đồng rộng lớn mà không hề/cần truy vấn nguyên nhân việc tham gia. Tự năng sản, như vậy, cũng là điểm độc đáo của web/blog cá nhân. Trong trường hợp độc giả tải hoặc lấy một nội dung số thì tính phi lợi nhuận và sự biến các dữ liệu tri thức thành tài sản công cộng, dù ở mức độ nào, cũng có tác dụng cải thiện hiểu biết của các cộng đồng. Và đó là điểm độc đáo thứ hai mà một web/blog cá nhân có được.
3. Sức mạnh từ dưới lên - một cách hình dung về các web/blog văn chương cá nhân, trước hết là ở các khế ước văn hóa tạm thời. Trong bối cảnh mà những đức lý văn hóa cần phải kiêng cữ do cái nhìn cấm kỵ gây nên đang dần tháo dỡ để làm thế giới trở nên phẳng, thì rõ ràng, phổ hệ của khế ước lớn hơn nhiều, riêng các khế ước có tham vọng vĩnh viễn hóa chân lý, sự thật sẽ bị hoài nghi, phản biện. Nói cách khác, thay vì tôn trọng một khế ước vĩnh viễn, văn hóa bao giờ cũng cần tạo ra nhiều khế ước tạm thời mà ở đó, lý tưởng phản biện như một vầng sáng đơn độc không bị thâu tóm, chìm khuất bởi đại chúng. Trong khế ước tạm thời thì "tiêu chuẩn phê phán" (chữ dùng của Vương Sóc) phải là đích đến chứ không nên coi là biểu hiện của đạo đức trá hình. Bởi phê phán, phản biện là đa tâm điểm, trả lại nếp sống tự do nhận thức và đại nghị văn hóa. Đặc biệt, đối với phê bình văn học thì đối thoại và kèm theo đó, mở rộng các luồng ý kiến, các diễn giải khác nhau đang là tính cách giao liên tương tác mới. Nó, một mặt, biểu lộ sự chung sống và ham sống trong sự đa dạng văn hóa, mặt khác, đẩy lùi các "vùng cấm" để người đọc có cơ hội giữ được một cự ly cần thiết cho việc thụ lý những ý nghĩa, những tính hiệu có trong văn bản. Cả hai, trong tư cách nuôi dưỡng sinh hoạt phê bình, đã là một giá trị cơ bản. Và theo tôi, đây là yếu tố tạo tác phê bình một cách liêm chính và hiệu quả. Sẽ không có một hệ trục di sản bất động trước vòng quay mới của xã hội, nó phải có một đặc quyền nào đó cho phép người hưởng thụ được dán mác phản tỉnh cá nhân. Cá nhân hóa, trong trường hợp này, là quyền lực mới của văn hóa.
Thứ Hai, 20 tháng 9, 2010
Chủ Nhật, 19 tháng 9, 2010
tháng 9, không chính.
Thứ Bảy, 18 tháng 9, 2010
tháng 9, không bảy.
tháng 9, không hai.
Thứ Tư, 15 tháng 9, 2010
tháng 9, không năm.
Thứ Ba, 14 tháng 9, 2010
tháng 9, không ba (phẩy).
Chủ Nhật, 12 tháng 9, 2010
tháng 9, không bốn.
Thứ Sáu, 10 tháng 9, 2010
5 phút cho quảng cáo.
Internet, với tôi, là nơi mà thông tin trải rộng đến mênh mông còn những tấm lòng thì xích lại gần nhau ấm áp..
Đã gần một tuần kể từ ngày chúng tôi khai trương cái shop nho nhỏ ở ‘một chốn gọi là’. Khách khứa lai rai và việc kinh doanh tương đối.. ế ẩm. :)Tôi đùa đấy, có kinh doanh ế ẩm thì cũng không nên hê lên như thế, nhỉ ? Vấn đề tôi muốn kể là về khoản “khách khứa lai rai”. Thực ra, khách mua hàng ghé chốn nhỏ của chúng tôi thì lai rai thật, nhưng bạn hữu thì hầu như không ngày nào không ghé. Điều thú vị là có rất nhiều người tìm đến đây không phải thông qua kênh marketing rộng khắp các diễn đàn và mạng xã hội của chúng tôi, mà đơn thuần là vì các bạn đọc blog tôi. Có bạn gặp tôi còn hỏi đi hỏi lại đôi ba lần, rằng tôi có thực là Land. Có vẻ tôi khiến nhiều người thất vọng sau vụ này :)
Nhưng thú thật rằng từ ngày tôi bắt đầu nghiêm túc viết cái blog này, tôi đã có thêm rất rất nhiều những người bạn mới. Điều thú vị là các bạn (trừ một vài người thân thiết) rất ít khi xuất hiện và trò chuyện cùng tôi ở đây, giữa cái chốn internet khổng lồ hay cái blog bé xíu này, mà chúng ta lại vô tình gặp nhau ở đâu đó trong cuộc sống. Cái thế giới mạng rộng lớn nhiều hoài nghi hoá ra lại là nơi ươm mầm những điều bé nhỏ tốt đẹp nhất..
Tôi cảm ơn các bạn..
..
Sáng đang làm việc thì chị K. nhắn tin, hỏi em đã gửi tiền cho chị chưa. Số là chị đang ở Mỹ và tôi có nhờ chị mua hộ ít đồ bên đó. Đã định chuyển tiền trả cho chị nhưng mấy hôm nay nhiều việc quá nên quên bẵng đi. Số tiền không lớn. Tôi định bụng online chuyển ngay cho chị.
Chị nói khoan, gửi cho tôi một đường link và bảo tôi gửi hết số tiền ấy để giúp anh Quý. (Các bạn nếu không thể vào facebook có thể xem ở đây). Tôi đã từng xem qua đường link này và cũng đã ghi chú vào sổ tay cẩn thận, nhưng thú thật khoảng nửa tháng qua là thời gian mà tôi hết sức căng thẳng và áp lực. Việc mở shop và quán xuyến để nó chạy chập chững là một việc không dễ dàng với một thằng “doanh nhân nửa buổi” như tôi. Tôi đã quên nhiều điều lẽ ra phải nhớ. Cám ơn chị đã nhắc nhở tôi.
..
Tôi gặp anh Quý một lần duy nhất, khi diễn đàn Zidean (diễn đàn đồ hoạ lớn nhất Việt Nam) tổ chức gặp mặt thành viên. Gần 3 năm trước, ở cafe K&K, tôi còn nhớ rõ. Khi đó tôi chưa từng biết anh Quý là ai, chỉ là thấy mọi người tụ tập quanh một người đi xe lăn. Tôi đến gần thì nhận ra anh đã mất cả hai cánh tay. Có phần ngạc nhiên, tôi hỏi thì được biết đó người có nickname Quywork của diễn đàn, đã tốt nghiệp Đại Học Kiến Trúc nhưng hiện đang làm đồ hoạ. Và điều quan trọng, anh có được sự tin yêu và tôn trọng của tất cả mọi người bởi nghị lực và sự sáng tạo mạnh mẽ. Hai điều đó vươn lên trong anh như những chồi cây tự nhiên mà nảy nở, mải mê rướn cao mình trong nắng mà mặc kệ đất dưới chân mình có cằn cỗi đến đâu.
Đó là những gì người ta kể với tôi về anh. Riêng tôi, ấn tượng duy nhất của tôi về anh là đôi mắt sáng, nụ cười hiền và mái tóc dài lãng tử. Cùng một câu hỏi cứ canh cánh mãi – anh vẽ bằng cách nào, và tôi có thể nào cầm bút tiếp tục vẽ nếu tôi cũng như anh ?
Tôi không gặp lại anh từ đó, chỉ đôi lần nghe nhắc về anh qua lời kể bạn bè. Từ đó mà nhận ra anh quảng giao và được lòng mọi người vô cùng. Nghĩ cũng lạ, đôi khi tôi ghen tị với những con người mà họ không may mang khiếm khuyết, bởi từ đó mà ý chí họ trở nên mạnh mẽ vô cùng. Khi người ta buộc phải đương đầu với một khó khăn nào đó, và họ vượt qua được, thì bằng một cách rất không chủ ý, họ cũng tự đẩy giới hạn của bản thân mình ra xa hơn nhiều những người không bao giờ có được cơ hội trải qua khó khăn đó. Bởi vậy mà mỗi lần nghe nhắc về anh, câu hỏi ngày nào lại trở về miên man trong suy nghĩ tôi..
Thật tiếc chúng tôi chưa thực sự trò chuyện và tôi chưa từng có dịp uống được uống cốc bia nào cùng anh. Nhưng tôi tin rồi cũng sẽ có ngày đó. Để tôi cảm ơn anh vì một bài học lớn..
..
Số tiền mà chị nhờ tôi gửi cho anh chẳng nhiều như tấm lòng chị, tôi biết điều đó và tôi tin chị cũng biết vậy. Tôi lục lại ví và biết mình cũng chẳng khá khẩm gì hơn, quá ít để có thể mang lại ít nhiều cảm giác an tâm. Tất cả số vốn dành dụm tôi đã đổ hết vào “một chốn gọi là”, tự hỏi mình phải làm gì tôi ơi..
Và tất cả như những mảnh ghép rời rạc trong tôi tự động xếp thành câu trả lời, điều tôi phải làm không gì khác hơn là vượt qua giới hạn, tạo ra những thứ tưởng không thể từ những điều tôi có, như cách mà anh Quý nhiều năm nay đã làm, như câu trả lời cho câu hỏi mà tôi vẫn hỏi..
Tôi là một “doanh nhân nửa buổi”, tôi tin vào việc tạo ra nhiều từ ít.
Tôi là Land, là “DreamsCatcher” với nickname đã được đăng ký và phủ sóng ở hàng trăm diễn đàn, tôi tin vào sức mạnh của internet
Tôi là một blogger, tôi tin vào sức mạnh và sự lay động của những con chữ, nhất là khi chúng mang theo một thông điệp ấm áp.
Và tôi là một người làm nghệ thuật, nên tôi tin vào sự rung động trong mỗi con người..
..
Việc đầu tiên tôi làm, như một doanh nhân chính hiệu, là đầu tư và kêu gọi đầu tư. Tôi bàn bạc với bạn mình góp tất cả số tiền chúng tôi còn trong người để mua hai chiếc túi và hai chiếc ví trong chính shop C-warehouse của mình. (C-warehouse là tên shop đặt ở ‘một chốn gọi là’)
Tiếp đến như một blogger, tôi viết bài này và sắp tới sẽ đăng nó ở tất cả những nơi tôi mong có người đọc nó.
Kế đến, tôi tổ chức đấu giá cho tất cả mọi người và cam đoan rằng toàn bộ số tiền đấu giá được sẽ được gửi ngay đến gia đình anh Quý. Tôi chọn blog mình là nơi DUY NHẤT các bạn có thể tham gia đấu giá. Ban đầu tôi định chọn facebook nhưng sau đó nghĩ lại tôi chọn ở đây, vì đây là nơi mà bất kỳ ai cũng có thể comment dù có hay không có tài khoản, chỉ cần một địa chỉ email là đủ, bên cạnh đó cũng dễ dàng để mọi người theo dõi diễn biến đấu giá. www.theDreamsCatcher.com là blog của tôi. 090 297 2910 là số điện thoại của tôi và tôi hoàn toàn chịu trách nhiệm về việc đấu giá này.
Mức giá khởi điểm cho mỗi sản phẩm là 0 đồng và bước giá là 50 nghìn đồng. Chi tiết về sản phẩm đấu giá nằm ở cuối bài.
Thời gian bắt đầu đấu giá tính từ lúc bạn đọc được bài viết này cho đến 12:00 AM ngày Chủ nhật 19.09.2010
Số tiền thu được sẽ được chuyển đến nơi và thông báo cho các bạn trong ngày thứ Hai 20.09.2010
Ngoài ra, tôi cũng sẽ trích 10% tổng số tiền bán được của C-warehouse shop từ nay đến hết ngày 19.09.2010 để góp chung với các bạn
Tôi hiểu sự thị phi của việc đứng ra tổ chức làm một điều gì đó liên quan đến tiển bạc, vì vậy mà tôi tự hưá với mình cũng như với các bạn rằng tôi sẽ cố hết sức rõ ràng về vấn đề này. Bên cạnh đó, tôi cũng hiểu rằng ngay lập tức trong suy nghĩ của một vài người đọc bài viết này, rất tự nhiên, sẽ tỏ ý nghi ngờ về mục đích việc tôi làm. Nhưng tôi cũng tin rằng rất nhiều những người đọc blog này đã biết đôi phần về tôi, và với những gì các bạn biết tôi mong các bạn đứng về phiá tôi.. Một lần nữa tôi nói ngắn gọn mục đích của toàn bộ việc làm này: tôi tin vào những điều kỳ diệu và tấm lòng chia sẻ của con người..
Cuối cùng, tôi hy vọng các bạn cùng với tôi làm việc này, bắt đầu bằng việc đơn giản nhất là thông báo đến bạn bè mình về nội dung cuộc đấu giá.
Tôi cám ơn các bạn..
-Land-
p/s: Một vài tác phẩm của anh Quý mà tôi được biết: http://www.zda.vn/d/65982
p/s 2: Có bạn xem bài viết xong hỏi tôi về anh Quý, anh gặp chuyện gì và anh có chấp nhận sự giúp đỡ hay không. Tôi nhận ra vài bạn không thấy những đường link ẩn mà tôi để trong bài, nên tôi copy lại ở đây để bạn hiểu hơn về tình trạng của anh. Còn về chuyện anh có sẵn lòng nhận hay không, tôi tin là có.
http://www.facebook.com/photo.php?pid=31702774&id=1142570159&ref=fbx_album
và đây
http://www.zda.vn/forums/viewthread.php?threadid=10531&page=1&show_reply=yes#lastpost
..
Chi tiết nội dung đấu giá:
Lưu ý: Tất cả túi của C-warehouse shop là hàng Crumpler thật 100% với tiêu chuẩn và chất lượng châu Âu. Vải và da Crumpler là những chất liệu đã được đăng ký độc quyền với tính năng không thấm nước.
Các bạn có thể đến shop C-warehouse ở địa chỉ 45/0 Phan Văn Hân, P.19, Q.Bình Thạnh, HCMđể xem sản phẩm, mua hàng hay góp sức cùng chúng tôi. Số điện thoại của shop là 01222 066 440
Các sản phẩm đấu giá sẽ được chuyển đến tận nơi miễn phí cho người thắng cuộc.
..
Mã số 01 – túi Crumpler Royale Sackli
Bằng da thật và chống thấm hoàn toàn. Túi đẹp và phong cách. Có 2 cỡ với ngăn laptop chứa máy 13″ hoặc 15″
Size 13″ còn màu nâu và đen, size 15″ chỉ còn màu đen. Các bạn đấu giá thắng có thể chọn size phù hợp với mình.
Xem thêm thông tin về túi ở link hoặc ở đây: http://www.facebook.com/photo.php?pid=49200&id=100001558396398&ref=fbx_album
..
Mã số 02 – túi Crumpler Russian King
Bằng da thật và vải chống thấm, phong cách đằm thắm mà vẫn rất năng động cho các bạn nữ. Có dây đeo tháo rời và nhiều ngăn nhỏ tiện lợi.
Size M, có cả ngăn chống shock dày và khoá gọn gàng laptop 13″. Có màu nâu và trắng để chọn
Xem thêm thông tin về túi ở link hoặc ở đây: http://www.facebook.com/photo.php?pid=49683&id=100001558396398&ref=fbx_album
..
Mã số 03 – ví nam Crumpler Bill Snatcher
Bằng da chống thấm, nhỏ gọn, và thời trang. Thích hợp cho nam. Đảm bảo đựng vừa các giấy tờ thông thường như bằng lái, CMND.
Có 3 màu: trắng sữa, đen, nâu
Xem thêm thông tin về ví ở link hoặc ở đây: http://www.facebook.com/photo.php?pid=49192&id=100001558396398&ref=fbx_album
..
Mã số 04 – ví nữ Crumpler Savaria
Bằng da chống thấm, nhỏ gọn, và thời trang. Thích hợp cho nữ. Đảm bảo đựng vừa các giấy tờ thông thường như bằng lái, CMND.
Chỉ có màu trắng. Ví mới về nên chưa có hình thật, sẽ bổ sung trong hôm nay.
Xem thêm thông tin về ví ở link
..
Mọi góp ý và đóng góp các bạn có thể gửi về email của tôi: Land.theDreamsCatcher@yahoo.com
Chi tiết về những người đóng góp cũng như mọi thông tin về việc đấu giá này sẽ được update đều đặn và thông báo rõ ở bài viết này.
-Land-
Thứ Hai, 6 tháng 9, 2010
tháng 9, không một.
4. "Tôi 20+", tức là tôi không còn trẻ, tức là tôi chưa kịp già. Nhưng tôi đã sống đủ lâu và trải qua đủ nhiều, để có thể hiểu được, cảm giác gồng mình nén chặt cái đang chảy tràn, cái đang nồng nàn, cái đang chực chờ phanh ngực xông ra. Cái cảm giác phập phồng mà khi bạn tôi 'thét' lên thế này: "giá bao nhiêu? Tao mua tất" !!!
Và không còn gì hơn để nói. Này sống, giá bao nhiêu, tôi trả.