Chủ Nhật, 6 tháng 4, 2014

cách bình minh một quãng, về phía đêm tối.



tôi bước lên cân và đồng hồ chỉ sang 11 giờ. buổi trưa xoay ngang, nắng trườn trên sàn nhà. gió nhẹ thổi qua. tôi nghĩ bấy giờ là tháng ba. cô bảo: ra hồ Rùa đi! tôi liếc sang: quán đập rồi còn đâu. có hoa sao dầu nào vừa bay qua?

2 giờ sáng, chúng tôi co rúm lại trước những đợt gió thổi. lại gió thổi; vẫn giờ này: thành phố xa lạ. cách bình minh một quãng, về phía đêm tối. bất giác đưa tay lên môi, rít một hơi dài, nhom lên đóm lập lòe trong đêm, rồi xõa xuề nhả ra một luồng hơi khan.

những ngày oi ã. nắng vàng rươi mặt đường.

buối tối mát trời, nhưng càng về sáng càng oi. tôi tự hỏi bao giờ điều này kết thúc? bao giờ tôi thấy biển?

tin nhắn từ số lạ, đầu số nước ngoài: chuyện gì đã xảy ra? tôi khựng lại, đèn chuyển thành màu vàng nhờ nhờ rồi tối hẳn lại. có tiếng điện thoại reo. tôi không thấy bàn tay nữa. như chao liệng một vòng trong đầu. giếng sâu.

- con mèo biến mất rồi.
tiếng ai đó trả lời.












3 nhận xét:

  1. viết xong cái này thì nhắn tin cho tui hay là nhắn tin cho tui rồi viết xong cái này?

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. gửi quà chưa, xao hôm nay vẫn chưa thấy. hồi hộp chết được

      Xóa