Thứ Tư, 26 tháng 9, 2012
Lá thơ gởi cô râu trước ngài cứi.
Mìn sẽ vít cho bợn một lá thơ.
Nói thế thôi chứ chưa bít vít rì đâi. Ngừi ta vít rì trong lá thơ gởi cô râu trước ngài cứi? Nghe có mùi Hollywood quớ mờ thiệc ga nà hổng có rì. Bợn nà bợn mà mìn nà mìn, hai đứa hai thân ba má ai nấy lo hổng liên quan rì nhao ráo trạo hít ó. Dưng mà bợn sắp cứi gòi. Vại nên mìn vít thơ đai, không lói ngọng lữa.
Không biết vì sao nhưng đám cưới này làm mình hồi hộp. Hồi hộp có vẻ chưa trúng lắm nhưng thôi dùng đỡ đi lười kiếm chữ khác quớ. Và mặc dù tới đây mình chưa biết viết cái khỉ gì tiếp nữa. Nhưng mềnh vưỡn muốn vít cho bợn một ná thơ.
Cái ná thơ nài rồi sẽ được gởi tới bạn, dĩ nhiên không phải qua đường bưu điện. Nhưng mà chắc chắn ló sẽ được gởi. Chắc chắn như sự thể mìn đang vít ba lăng nhăng bố cám nợn đây nài. Mà mìn thì mìn cứ vít thôi. Vì mìn mún vít cho bợn một ná thơ mà.
Và mình muốn viết cho bạn một lá thư.
Không phải là cầu phúc gì cho hạnh phúc của bạn đang có hoặc sắp có. Nói thực là mình chẳng quan tâm. Bạn có hạnh phúc hay không thì lịt cụ bố mềnh muốn lo cũng lo đíu được. Mà vì bạn là bạn của mình, và bạn thì lại sắp cưới.
Hôn nhân là một dạng như điểm kì dị so với trải nghiệm của mình. Nên sẽ chẳng có những lời dặn dò hay khuyên nhủ hay tỉ tê nào trong này. Mình chỉ muốn nói về tuổi trẻ.
Có lẽ đám cưới của bạn gợi cho mình một liên tưởng về sự nhẹ nhỏm vì tụi mình đã đi qua tuổi trẻ cùng nhau. Thật ra chỉ mình thôi: mình đã chứng kiến phần nào tuổi trẻ của bạn đao đớn; bạn thì không thể vì mình không shâu. Nhẹ nhỏm vì nỗi đau rồi cũng đi qua. Chúng ta rồi cũng sẽ già, (cất con gà đi).
Còn tuổi trẻ đã thôi giận dữ. (*)
Như là đã bước qua một cái gì đó quá dữ dội khiến ta không thể nào quên. Như là trước khi bắt đầu cái gì đó mà thấy lòng mình dịu lại. Hay một cách khác (sến) hơn, chúng mình đã từng qua tuổi 20. Rất gần nhau.
Ngày cưới của bạn sẽ không có mình. Chắc chắn mình không tới đâu. Nhưng mình luôn nghĩ nếu mình xuất hiện tại sảnh tiệc, lúc đó, mình sẽ tới xin phép chú rể (xin phép cho có thôi chứ có phép hay không thì mình cũng) rồi ôm cô dâu. Ôm trên vai thôi chứ không phải ôm nguyên con, acid dạo này dễ kiếm lắm. Mình sẽ ôm cô dâu và nói với cô dâu rằng mình muốn cô dâu hạnh phúc. Không phải vì cổ sắp cưới cái thằng cà rỡn đang đứng nhe răng sau lưng mình. Không phải vì từ rày cổ bắt đầu cuộc sống của một cuộc đời hoàn toàn mới có tên gọi là hôn nhân. Cũng không phải vì mìn sến.
Mà vì bạn là bạn của mình, và mình muốn bạn hạnh phúc. Moah!
(*) Sao tuổi trẻ quá buồn | như con mắt giận dữ. - Thanh Tâm Tuyền.
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Ồ, thực là một bức thư hay và vì tin :))
Trả lờiXóaTTT mà biết có hậu bối vì câu thơ ông mà nên cảm hứng thế này, chắc ông sẽ cười... hehe =))
vì tin --> xì tin!
Trả lờiXóasai òy, xuỳ tuyn mới chuẩn.
Xóaoẹ
Xóachòy oy ổng hông trọi dép vào mẹt iem là iem mừng hít nớn lun òy
Trả lờiXóachọi thì né :D
Xóané òi lụi hụi đi lượm dép cho ổng hả >.<
Xóa