Nắng phủ lên khoảnh trống giữa sân. Mùa này nhiều gió; xao xác, xào xạc.
chiều cuối năm không nhiều tất bật, cơ hồ chỉ những thoảng đưa của hương xưa gợi nhắc một mùa tết đã xa nay không còn. Tôi không biết nhớ gì. Tôi không biết mình nên nhớ gì.
*
Một năm mới lại hết, lại chép lại một câu chép lại cũ, theo kiểu thư lại vô lại: Học như nghịch thuỷ hành chu bất tiến
tất thối.
*
[h]Ảo vọng của ta là đặt ở đó vậy.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét