• Tôi/em nhớ rằng lúc đọc Chuyện kể năm 2000, tôi/em luôn có cảm giác đang chờ đợi một cái nghiến răng. Chờ mãi chẳng thấy rốt cuộc tôi/em chẳng còn nhớ gì đến nó nữa, ngoài cái lán sâu trong rừng của người tù tự quản. Nó đẹp!
• Gặp lại Bốt chàn rõ ràng là một việc tốt. Không chỉ vì đấy là một tác phẩm tốt, mà còn lại một dịp minh chứng cho tính đúng đắn của câu nói
• Nhân nói chuyện uống bia và Quốc hội đang bàn về việc nên hay không hợp thức hoá mại dâm, em có thắc mắc cắc cớ là ngày trước các cụ uống riệu thì bàn về việc gì? Tự đưa tự đẩy luôn: các bác nào không biết thì xem hình dưới đây có lẽ được giải đáp phần nào. Thời nào cũng vậy, e là chỉ còn lại cho thơ một tấm lòng.
© Vu Hatue;
Lũ chúng ta, lạc loài, dăm bảy đứa.
Bị quê hương ruồng bỏ, giống nòi khinh,
Bể vô tận sá gì phương hướng nữa,
Thuyền ơi thuyền! Theo gió hãy lênh đênh.
- thơ Vũ Hoàng Chương.
|
• Và cuối cùng là thủ bút của tác giả: một người từng làm thơ, như người ta từng trẻ. Nói thế không có nghĩa là nhà thơ đã già, hay người già thì không làm thơ nữa đâu nhé.
© LVT |
Haha. Nha tho tre LVT vo nhin mat "con" kia. Thang khung long no... ham mo anh cuong nhiet kia:-))
Trả lờiXóacá: được 1 con, he he
Trả lờiXóachời, 2 con luôn, cá mập không ha! em lời to rồi :))
Xóacon cá này vừa mập lại vừa nhoi, chém thớt giờ :))
Xóahí hí anh ước gì Sữa là con gái:))
Trả lờiXóađể em động viên nó đi Thái 1 chuyến đổi đời nhen :)) anh hối hận còn kịp đó... hehehe
Xóanhất quyết không thèm hiểu ý ẩn luôn, hừ
Xóaem cũng thích Botchan :)
Trả lờiXóanhiều người thích botchan có lẽ vì trong người họ cũng phần nào có sự tử tế hay là dại dột như cậu chủ nhỏ ấy nhỉ?
Xóathích bởi sự chân thật với cảm xúc
Trả lờiXóacmnr
Xóa