Những chuyến đi ngắn cơ hồ như những lát cắt mỏng phớt chuội ra khỏi chập chùng chuỗi những hành quân vô tận của tồn tại chán chường, để rồi kết thúc là lúc ta sửa soạn trở về với phố phường.
Tôi vẫn yêu cuộc đời này với lòng thiết tha trẻ nhỏ háo hức mỗi sớm đến trường.
Nhưng không sao đừng được thời gian. Và vì chúng tôi đã lớn.