Thứ Sáu, 30 tháng 9, 2011

quyến luyến như cún con



Dẫu em biết chắc rằng anh trở lại



Thị trấn nào anh đến chiều nay
Mảnh tưởng vắng, mùa đông giá rét
Dẫu em biết không phải là vĩnh biệt
Vẫn thấy lòng da diết lúc chia xa

Xóm làng nào anh sẽ đi qua
Những đồng lúa, vườn cây, bờ bãi...
Dẫu em biết chắc rằng anh trở lại
Ngọn gió buồn vẫn thổi phía không anh.

Thời gian trôi theo cánh cửa một mình
Hạt mưa bụi rơi thầm trên mái ngói
Tờ lịch mỏng bay theo lòng ngóng đợi
Một con đường vời vợi núi cùng sông

Gọi ngàn lần tên anh vẫn là không
Chỉ lá rụng dạt dào lối phố
Dẫu em biết rằng anh, anh cũng nhớ
Nhưng lòng em nào có lúc nguôi quên.

6-3-1985

Xuân Quỳnh









Thứ Ba, 27 tháng 9, 2011

một chuyến bay đêm(*)





1.

thành phố dài bao xa
vắt ngang qua cơn gió
giữa chừng mưa trở nặng
loà nhoà ánh đèn vàng
những nỗi buồn không tan


2.

hay là đoá cúc dại
gởi nỗi buồn vào tôi
như một buổi sớm mai
tôi nỗi buồn đi mất
chẳng cần nhớ đường về


3.

nỗi nhớ đêm màu gì?
không phải là tình yêu
là cái gì be bé
là cái gì to to
đang đêm thành phố ngủ
mang nỗi buồn về cùng


4.

những ngày nắng tháng ba
hoa vàng nở khắp đồi














Chủ Nhật, 25 tháng 9, 2011

liều mình như chưa có,

làm điều mình chưa bao giờ làm (*)



mùa thu là mùa thể thao-vận động, Adachi đã nói.



Adachi là một thể loại gì đấy, mà không đọc thì thôi, đọc vào thì sến, mà là sến không đỡ được; Adachi là một thể loại truyện sến tốt tốt.
quán xanh là một nơi nào đó mát mát, xanh xanh mà lại còn thơm thơm.
trời mưa chủ nhật, là một cái gì đó quá thư thái đến độ người ta có thể quên cả cơm trưa mà thòm thèm cơn chiều; chủ nhật trời mưa là một buổi tốt tốt.

và cuộc đời này cũng là một chốn trú c[t]hân tốt tốt, phải không em?



















Chủ Nhật, 18 tháng 9, 2011

Đêm thứ nhất



Đêm trắng dài thê lương
Đêm trắng dài thảm thương
Đêm trắng dài biên cương
Đêm trắng dài cùng cật
Đêm trắng dài dương vật
Đêm trắng dài lật đật
Đêm trắng dài vờ
vật
vờ-lật-vật,
lật đật
trắng đêm-vờ vật
dịch dật.















Thứ Sáu, 16 tháng 9, 2011

nữ nhân hào kiệt hay tổn thương là gái tính.


* tên nhân vật trong bài đã được thay đổi, không phải để bảo vệ sự riêng tư, mà vì tui thích đổi. bài đăng lượm về mà chưa báo cho tác giả biết, bởi coi thì coi mà la nho nhỏ thôi nghe.




1. Xuân Quỳnh nói:
"Ta yêu người con trai không phải vì mình
Mà họ yêu ta vì họ yêu chính họ
Được yêu hai lần, họ cao lên một bậc
Ta không được yêu cảm thấy thấp dần đi
Vì chính ta cũng chẳng yêu ta."

Thời nay nói:
Không cần phải tốn công lừa dối phụ nữ, vì chính họ đã tự lừa dối họ.

Họ vì họ, mà phụ nữ không vì bản thân. Chúng ta đã quen được dạy phải yêu thương, vị tha, chung thủy.
Người ta đánh đồng hoa và phụ nữ, phụ nữ và tình yêu. Chúng ta vì thế được "lập trình" yêu thương. Hết lòng. Mong manh là cái đẹp. Tổn thương là nữ tính.
Đàn ông có được lập trình vậy không? Không. Họ phải khôn ngoan, vững vàng, có tiếng tăm với đời.

Đặt bản thân lên trước, để mọi người bảo là thứ đàn bà ích kỷ nhỏ nhen tầm thường, có thể sẽ sống sót.
Đặt tình yêu là thứ gia vị. Cuộc sống có đủ thăng trầm rồi, tìm và yêu thứ nhẹ nhàng. Còn tình yêu đó có vĩ đại, con người đó đáng để ta hy sinh hay không, cần nhều thời gian và sư kiện để xem xét.

Chò, nếu có, thì Chò cứ yêu đi, yêu lãng mạn, yêu mộng mơ, dám yêu dám hận, kểu gì cũng được, chỉ nhớ giữ cho mình một con mắt mở. Vì cuộc đời Chò quá đẹp, để có thể bó phí cho ai đó làm nhàu nát nó.

Và người con gái phải nhớ, mình không phải pha lê Tiệp Khắc - đập là bể. Quả tim có sự sống, như cây sẽ lại đâm chồi. Một năm có bốn mùa, nếu có một mùa mang tên Tuyệt vọng, thì nó rồi cũng sẽ qua.


- Đầu Lâu



2.

Nim,

Tối qua, dì La tình cờ bật ti vi lên và xem được một xíu "The Glee project", chương trình tuyển diễn viên cho phim truyền hình Glee phần ba. Ryan Murphy, đạo diễn phim, đã nhận xét một bạn thí sinh, đại khái như thế này: Tui thấy bạn rất tuyệt blah blah blah. Duy chỉ có một điều làm bạn "thiệt thòi" hơn ba thí sinh còn lại là suốt cả cuộc thi tui chưa bao giờ thấy bạn vulnerable. Vulnerability là điều mà nhiều người thích ở Glee vì họ nhìn thấy bản thân mình trong đó. Ở Glee, ai cũng từng một lần vulnerable, dù đã từng mạnh mẽ nhất. Họ có ước mơ, rồi đến một ngày ước mơ nhỏ xinh đó vỡ ra từng mảnh, và họ be vulnerable ...

Những điều Ryan Murphy nói đã gây ấn tượng rất mạnh với dì. Hồi dì mười chín hai mươi tuổi như các bạn thí sinh này, không ai nói cho dì nghe điều đó, hoặc có thể đã có người nói nhưng dì hoặc hung hăng cố chấp hoặc chưa đủ hiểu biết để đón nhận nó. Dì luôn ước mình đã có thể thấu hiểu điều này sớm hơn. Rằng being vulnerable is O.K. How uncertainty and constant change can be O.K. Sai lầm, thất bại, yếu ớt, chia tay, li dị, phá sản ... is O.K. Với Ryan, ổng còn mong nhìn thấy vulnerability ở thí sinh của mình. Hey, ai có thể đứng trước người khác để nói điều này cơ chứ: Êh, tao mong nhìn thấy mày thất bại, sai lầm, yếu ớt, mong manh dễ vỡ...? Những điều đó mà cũng được trông ngóng mong chờ ư? Những điều mà trước đây dì tránh như hủi, cố gắng xây thành đắp lũy để ngăn mình không dính líu tới bọn hắn vì nếu thế thì đời mình toi rồi...

Ngày mai, con tròn tháng. Dì mong con đủ may mắn để gặp được một người nói cho con nghe những điều tương tự như ông Ryan Murphy và đủ hiểu biết để đón nhận những lời đó như là chiếc chìa khóa mở mang đầu óc con ra với thế giới vô cùng rộng lớn và vi diệu này. Cái thế giới mà ở đó, con sẽ hiểu được rằng: The opposite is also true.

P/S: Tối nay là trung thu nè Nim.


- Bảo Anh










Thứ Ba, 13 tháng 9, 2011

Ta đã thấy mặt trời trên lá non.


















.

Chủ Nhật, 11 tháng 9, 2011

Everyman



*tiếp tục sự nghiệp câu vêu + chém gió vĩ đại: vâng, iem chém đây.



View Earlier Messages
1 Day1 Week2 Weeks1 Month3 Months6 Months1 YearAll
Thảo tắm.mưa 2:10 AM
bạn

beokii 2:10 AM
hả?

Thảo tắm.mưa 2:10 AM
film cuối cùng mà bạn coi là film dì dậy

beokii 2:10 AM
capitalism: a love story

Thảo tắm.mưa 2:12 AM
ah
tui có một thắc mắc

beokii 2:12 AM
?

Thảo tắm.mưa 2:13 AM
những film sản xuất sau năm 09 bạn thấy nhịp của nó so với những năm trước khác nhiều hong ?

beokii 2:13 AM
làm sao tui biết

Thảo tắm.mưa 2:14 AM
tui đang hỏi cảm nhận của bạn mà

beokii 2:14 AM
đó,
tui hông biết

Thảo tắm.mưa 2:14 AM
dậy thôi
thử kể hai ba film bạn thích mà nó được sản xuất gần đây đi

beokii 2:15 AM
temple grandin

Thảo tắm.mưa 2:16 AM
để tui search coi
còn film nào nữa hong ?

beokii 2:16 AM
capitalism: a love story

Thảo tắm.mưa 2:16 AM
uhm
còn film thứ 3 có thể có ?

beokii 2:17 AM
flowers (phim nhật)

Thảo tắm.mưa 2:18 AM
trong một cái film thì cái gì đụng bạn nhiều nhứt?

beokii 2:19 AM
chả biết được
tuỳ phim

Thảo tắm.mưa 2:19 AM
thí dụ capitalism a love story đi

beokii 2:19 AM
thường một phim hay thì phải kể được một cái gì đó
quyền lực cho kẻ yếu

Thảo tắm.mưa 2:20 AM
ah chen ngang một chút
bạn coi the pianist chưa

beokii 2:20 AM
chưa

Thảo tắm.mưa 2:20 AM
cái film có poster bàn tay oánh đàn
chừng nào lỡ coi nhớ nói tui nghe bạn thấy nó hay hong
àh

bạn có nghĩ lúc coi film mà mình thích được xúc động bởi nó thì đó là vì nguyên nhân nào hong, và bạn có nghĩ đưa đẩy cho ng ta xúc động cũng là một kiểu tuyệt kỹ có thể được làm dù ở đó không có cảm xúc thiệt để bôi trơn cho nó chạy hong ?

beokii 2:23 AM
cũng giống như đọc sách thôi, cái làm mình thích thì thường là cái đẹp

còn cảm xúc lên hay xuống thì cũng còn tuỳ

nhưng thường khi thấy cái gì mà mình thấy đẹp, thường thì cơ thể sẽ phản ứng lại bằng một cảm giác gọi là sướng

cảm giác sướng đó, hay còn gọi là cảm xúc, thì không có giả

Thảo tắm.mưa 2:25 AM
dù đó là sướng sướng hay sướng khổ thì cũng sẽ khiến mình ưng thuận và cảm thấy nó ?

và chịu cảm thấy nó chứ

beokii 2:26 AM
có thể là nó bắt nguồn từ ngộ nhận, hay hiểu nhầm, hay tệ nhất là, cái đẹp trá nguỵ thì cảm xúc vẫn là thiệt

và mình vẫn sướng

còn việc tạo ra những tình huống hay dẫn hướng cho cảm xúc xuất hiện ở người xem/đọc là tài kể chuyện của người sáng tạo; đối với cuốn sách là nghệ thuật kể chuyện của người viết, còn đối với bộ phim thì là tổng hoà nhiều yếu tố của một tập thể

không định nghĩa được cái đẹp, nhưng thường cái đẹp có tính chân lý, nghĩa là điều gì mình thấy đẹp thì thường nó có tính vững bền, và, trong nhiều trường hợp, có tính hợp thức về mặt đạo đức

nghĩa là cái đẹp, thường là, cái thiện

nhưng không phải lúc nào cũng vậy

cái đẹp thì là cái đẹp thôi, còn cái thiện chỉ là một biểu hiện không phải lúc nào cũng bắt buộc gắn liền

còn việc nhận ra mảng miếng của người viết/ bộ phim, thì không có nghĩa đó không phải cảm xúc thật

điều đó chỉ có nghĩa là mình già mẹ nó rồi, không dễ bị lừa nữa

còn cái việc ưng thuận, chịu cảm thấy hay đại loại gọi là cảm nhận đó là một câu chuyện khác

liên quan tới tiềm thức, khẩu vị và có khi thời điểm tiếp nhận nữa

Thảo tắm.mưa 2:31 AM
ừ hiểu rồi

cảm ơn bạn

bạn tính đi ngủ chưa?

beokii 2:32 AM
chưa biết nữa

giờ đang thèm gái

Thảo tắm.mưa 2:33 AM
ồh chuyện này hơi khó hiểu

beokii 2:33 AM
gì?

chả lẽ thèm trai thì mới dễ hiểu?

Thảo tắm.mưa 2:33 AM
không biết bạn thèm gái như thế nào và ra sao

hahahhaha

'.' hong

beokii 2:33 AM
giỡn quài

[...

-kiểm duyệt bỏ-

...]

beokii 2:35 AM
tức là người tình

[...

...]

mà nhìn chung có lẽ cũng giống nhau, thèm gái hay thèm trai cùng là thèm người tình

tình thôi, yêu hay không thì chưa tính tới

bên nào thì biết bên đó, không cần biết bên kia làm gì

nếu sau này có cho trai thèm thì hỏi nó nói cho nghe, có lẽ sẽ mường tượng được

nhưng giờ thì không cần hiểu

Thảo tắm.mưa 2:38 AM
bạn chưa biết có ngủ không kia

beokii 2:38 AM
gì?

Thảo tắm.mưa 2:38 AM
bạn lúc này đã hiểu tình yêu là gì chưa

beokii 2:38 AM
chả biết

Thảo tắm.mưa 2:38 AM
là không thèm biếc luông hay chưa có biết ?

beokii 2:38 AM
giống như số phức, có phần thực với phần ảo

nó lúc nào phần ảo cũng nhiều hơn

Thảo tắm.mưa 2:39 AM
vậy thì người thông minh hơn hay người ngu hơn sẽ yêu lâu hơn?

để nhận ra phần ảo để tạo ra phần ảo tiếp theo

hay để không nhận ra nó

beokii 2:40 AM
về lý thuyết thì yêu là một phản ứng chức năng của cơ thể phản ứng lại một loại kích thích phù hợp xuất hiện

lúc đó thì chả còn ngu hay khôn nữa

nhưng tình trạng kích thích năng lượng cao đó không bền

tức là yêu thì chỉ có một lúc mà giông giống yêu thì kéo dài

khôn hay ngu thì không ở chuyện lâu hay mau

mà sớm hay không sớm nhận thấy rồi thoát ra khỏi cái hiệu ứng bềnh bồng đó để trở về trạng thái cân bằng năng lượng tối thiểu

nhưng mà khó, bởi giống như thuốc phiện, say một lần rồi thì những lần sau cứ muốn quài, muốn nữa

Thảo tắm.mưa 2:43 AM
ừh

vậy

ba má mình là còn yêu nhau không ?

beokii 2:43 AM
còn chuyện nhận ra rồi tiếp tục tạo phần ảo để kéo dài thêm cái phần lung linh của trạng thái kích thích cao độ đó không phải là do khôn hay ngu

mà là một cuộc phiêu lưu mà lý trí trở thành thứ yếu

so với sự hoà hợp và cơ duyên giữa hai cá thể tham gia

lúc đó cái điều khiển không phải là đầu óc, mà là bản năng

nhìn chung vợ chồng thường yêu theo kiểu khác mà ông bà gọi là thương

thương thì có cả tình + nghĩa nữa

tức là tình theo thời gian trở thành thứ yếu trong khi nghĩa thì lại tăng lên

không phải là lúc nào cũng vậy, nhưng để hai người dưng nước lã sống lâu dài với nhau chung một mái nhà, thì ít nhiều, cũng sẽ có những biểu hiện như vậy

thế hệ trước là một thế hệ bi thảm, tình yêu vốn đã là xa xỉ, nay lại càng xa vời

điều này không có nghĩa là họ không yêu nhau

nhưng bây giờ họ có còn yêu nhau không? hay chỉ còn thương nhau? hay chuyển tình yêu qua một dạng chăm nom mà lâu nay họ quen đặt lên một sự thay thế có tính kết dính là những đứa con?

cái này không thể trả lời được trừ khi là người trong cuộc, tức là mấy chục năm sau nếu có con thì mới biết được

Thảo tắm.mưa 2:49 AM
mấy chục năm lận hả ?

beokii 2:50 AM
thì nhanh cũng phải chừng 20 năm nữa thì con nó mới đủ lớn mà hỏi câu ba má còn yêu nhao hông

Thảo tắm.mưa 2:50 AM
thế hệ trươc' bi thảm nhưng sao chuyện tình yêu ở lúc đó được coi trọng hơn và bây giờ nhìn lại thấy lúc đó cũng đẹp hơn ông ?

beokii 2:50 AM
khách quan mà nói thì họ không có nhiều lựa chọn

Thảo tắm.mưa 2:50 AM
ừh

beokii 2:51 AM
mà khi không có nhiều lựa chọn thì con người thường kiên nhẫn hơn

chủ quan một chút thì có thể quy cho đặc điểm thời đại

Thảo tắm.mưa 2:51 AM
nhưng mà lựa chọn quá nhiều về bản chất là có tốt cho cảm xúc không ?

beokii 2:52 AM
thế hệ trong chiến tranh với thời bao cấp thì ảnh hưởng của chủ thuyết cũ còn đương thịnh

tức là trong quan hệ nam nữ, cái sức ì của lễ nghi với quan điểm đạo đức khắc khe của xã hội vẫn là một nguồn lực có khả năng giám sát cũng như răn đe với các thành viên

Thảo tắm.mưa 2:53 AM
ừh

beokii 2:54 AM
tức là lúc cái củi đó còn đủ chắc thì những chuyện phóng túng hơn sẽ bị coi là đáng xấu hổ, một mặt sẽ bị phê phán rồi giấu đi, một mặt sẽ không thể là cái mà nó hiện đang tràn ngập trên các trang báo mạng nước nhà: trở thành cái gì đó khuyến khích cho những người khác

thêm nữa là thời chiến khi mà ngày mai còn không biết sống hay chết, thì cái sự bất định đó lại trở thành một cái áp lực, buộc người ta hoặc chân trọng cái ít ỏi mình có hôm nay, hoặc phủ bỏ tất cả mà sống vội

nhưng mà chiến tranh thì vội thế đéo nào được

quyền được lựa chọn, nói chung, có thể gọi là tốt

nó cho con người có thêm nhiều cơ hội để nói có với cái mới, mà tiếp xúc cái mới luôn là một trong những cách dễ dàng và hiệu quả để làm người ta sướng

nhưng về bản chất thì cảm xúc không pảhi là do lựa chọn tạo ra

tức là nhìn theo quá trình thì sự lựa chọn tạo ra tình huống, tạo ra các ngã rẻ, và thậm chí định nghĩa bản thân một người trong mắt những người khác nữa

nhưng cái đó là điểm ngọn rồi, còn điểm gốc chính là khả năng một người tự hiểu mình

và thứ nữa là hình mẫu mà người đó lựa chọn trở thành nữa

bởi vì đối với một người đàn ông được dạy dỗ theo lối nghiêm khắc từ nhỏ và đã quen với việc như vậy rồi, thì việc ông ta chọn không thể hiện cảm xúc gì ra hay nói cách khác là phớt lờ những kích thích có hiệu lực với mình thì chẳng ai biết được ông ta có cảm thấy con mẹ gì hay không, điều mà sẽ gợi cho người ở ngoài nhìn vào một kết luận dễ dàng là ông ta máu lạnh.

tóm lại thì cảm giác hay cảm xúc gì gì thì cũng là một dạng phản ứng tâm sinh lý của cơ thể

còn những lựa chọn thực ra là những cánh cửa thôi,

chọn mở cánh nào thì cũng chỉ mở được một số hữu hạn cánh cửa thôi chứ không thể mở hết

nên vượt quá một con số nhất định nào đó thì số lựa chọn quá nhiều cũng thành vô nghĩa

tuy nhiên, tình trạng quá nhiều đó đôi khi gây nhiễu

Thảo tắm.mưa 3:04 AM
vì bản thân mình hữu hạn hả

beokii 3:04 AM
tức là làm cho người ta băn khoăn không biết cái nào tốt mà cái nào xấu

rồi chần chừ mà tốnt thời gian chọn lựa rồi chậm trễ trong chọn lựa, hay là chọn nhầm, vv.

Thảo tắm.mưa 3:05 AM
vậy trong một tình huống như vậy thì con người nên làm gì ?

beokii 3:05 AM
cái đó là sự xao nhãng của thời hiện đại

không phải vì bản thân là hữu hạn

con người rồi ai cũng chết mà

Thảo tắm.mưa 3:05 AM
ừh

beokii 3:05 AM
cái ngăn người ta mở hết tất cả cánh cửa trước mắt là thời gian

bởi vậy trong tình huống đối mặt với quá nhiều lựa chọn

người ta sẽ tốn rất nhiều thời gian, chỉ để phân biệt các lựa chọn, rồi đưa ra phỏng đoán

trừ phi người ta biết rõ mình là ai, và mình muốn gì

cái đó luôn khó

Thảo tắm.mưa 3:07 AM
vậy cái quan trọng nhất không phải là lựa chọn đúng mà là hiểu bản thân

nhưng hiểu bản thân là một chuyện vì trong khi hiểu người ta lại thây' một cái khác gọi là cái muốn bản thân mình là

vậy lúc đó phải xét tới cái gọi là khả năng chịu đựng của mình hả ?

beokii 3:08 AM
cái quan trọng nhất không phải là hiểu bản thân

cái quan trọng nhất chính là cái Đẹp

mỗi người rồi sẽ tìm ra cái mà mình gọi là Đẹp

gọi chung là Thẩm Mỹ

Thảo tắm.mưa 3:09 AM
trời ơi vậy thì mình sẽ chêt' mất trước khi mình có thể chết hợp lý

beokii 3:09 AM
mà Thẩm Mỹ là tự do, bởi vậy việc hiểu bản thân cũng chỉ là tìm thấy cái khung thẩm mỹ cho mình

từ đó mà người ta tạo ra được Đạo Đức

ví dụ, như Kant, cố gắng không phải là đạo đức, mà cố gắng để xứng đáng với nó.

hay như Niétztche (hình như viết vậy), thì đạo đức thuộc về kẻ mạnh

Thảo tắm.mưa 3:11 AM
ừh , câu này dễ hiểu hơn

beokii 3:11 AM
rồi sau đạo đức thì mới tới mọi việc

cái đó, gọi là tu thân

theo chủ thuyết của Nho giáo thì tu thân, tề gia, trị quốc, bình thiên hạ

hiểu bản thân tức là tu thân,

còn ba cái còn lại là những cánh cửa mở ra do mình chọn thôi

Thảo tắm.mưa 3:12 AM
chính xác vì việc đó có cản trở việc phát triển cảm nhận của mình không ông?

ủa hiểu bản thân và tu nó tui nghĩ là hai việc không hẳn đi cùng với nhau

beokii 3:13 AM
"nhưng hiểu bản thân là một chuyện vì trong khi hiểu người ta lại thây' một cái khác gọi là cái muốn bản thân mình là"

cái này không phải là chịu đựng, mà là kiềm chế

theo phân tâm học của Freud thì tiềm thức con người phân thành ba tầng

ego, cái-gì-đó, super ego

mượn từ của Phật thì đó lần lượt là: ngã, cái-gì-đó, siêu ngã

nói một cách hình tượng, thì ngã là cái mình hiểu mình, cái-gì-đó là cái ngã của mình bị chi phối bởi các thiết chế xã hội, siêu ngã là cái ngã không thực, tức là cái ngã vượt qua khỏi sự kiềm chế xã hội

trở lại câu trên, thì khi mình hiểu mình

tức là mình nhận ra ngã

Thảo tắm.mưa 3:15 AM
ừh

beokii 3:15 AM
còn cái-gì-đó chính là sự kiềm chế về mặt xã hội của mỗi cá nhân phải chấp nhận khi tồn tại trong xã hội

tức là cái ngã của mình, mà người khác nhìn thấy

còn siêu ngã thì nói đơn giản là mặc mẹ chúng mày

theo đó, thì sự kiềm chế xã hội là đương nhiên và theo một cách nào đó, là cần thiết cho xã hội

còn việc chịu đựng thì vốn là một phần trong tu thân rồi

Thảo tắm.mưa 3:17 AM
ủa khoan

beokii 3:17 AM
"chính xác vì việc đó có cản trở việc phát triển cảm nhận của mình không ông?

ủa hiểu bản thân và tu nó tui nghĩ là hai việc không hẳn đi cùng với nhau"

Thảo tắm.mưa 3:17 AM
cái mình muốn mình là là ' cái - gì - đó ' hay cái siêu ngã ?

beokii 3:18 AM
là cái ngã

thực ra không phải là mình muốn

mà cái ngã xem như là bản năng của mình, nó điều khiển, chi phối mình

nói chính xác thì cái ngã là cái muốn, còn mình chỉ là thừa hành thôi

nhưng trở lại một chút thì trong cách phân chia của Freud, chủ quan ở chỗ, ông không coi trọng tiềm thức

tức là ổng cho rằng cái gì cũng có thể hiểu thấu

trong khi tiềm thức mỗi người là một bể sâu hút, mà hoạ chăng có thành phật người ta mới trút bỏ hết mọi chuyện mà soi rọi hoàn toàn bản thân

nên cách phân chia ở trên chỉ coi như một mô hình cho dễ mường tượng thôi

Thảo tắm.mưa 3:20 AM
vậy hóa ra hợp tác với bản thân trong cuộc đời này đúng là một trò may rủi bự hả

beokii 3:21 AM
may rủi thì lúc nào cũng có rồi

theo như heisenberg thì xác suất của một sự việc chính là hữu hạn ta biết về sự việc đó

Thảo tắm.mưa 3:22 AM
nếu như ngã là cái mình muôn' bản thân trở thành, thì, cái bản thân mình thật sự là, không hẳn, là cái bản thân mình cần và giới hạn chịu đựng của mình là khúc nào trong 3 cái đó ? hay nó thuộc luôn về ngã ?

ừh

beokii 3:22 AM
nghĩa là sự kiện A có xác suất xảy ra là 90% thì có nghĩa là, trong những gì ta biết, chỉ có 90% là sự kiện A xảy ra

nghĩa là trong giới hạn ta biết thôi

mà điều chưa biết là kì bí, vì ta còn chưa biết ta không biết cái gì mà

Thảo tắm.mưa 3:23 AM
ừh haha

beokii 3:23 AM
không phải, ngã là cái đòi hỏi của tiềm thức

ví dụ khi một người từ nhỏ có thói quen thủ dâm trong nhà tắm

thì lâu ngày tiềm thức khi nhớ cái môi trường đó, đến lúc người đó trưởng thành, thì không thể cương cứng, hay giao hợp được nếu không nghe tiếng nước chảy

cái đó là ví dụ cho sự đòi hỏi, đồng thời là, điều khiển của tiềm thức

ngã là cái, có thể nói, nằm sau trong tiềm thức, mà con người dần dần làm nó phát lộ ra

cái mình muốn trở thành thì thường cái đó là một hình tượng có tính xã hội rồi,

kể cả cái ông trong into the wild, muốn trở thành một người phản xã hội, thì bản thân ông ta đang trở thành một hình tượng của một xã hội khác, chống lại chính xã hội đã sinh ra ông ta

so sánh này hơi khập khiển, vì trước tiên thì xã hội là khái niệm chỉ sự kết tập của con người

trong khi cái phản-xã hội của ông đó, là một kết tập phi-con người, hay nói đúng hơn, là một tồn tại giữa tự nhiên

"ủa hiểu bản thân và tu nó tui nghĩ là hai việc không hẳn đi cùng với nhau"

Thảo tắm.mưa 3:29 AM
tui nghĩ cái ông trong into the wild đó

beokii 3:30 AM
chữ tu ở đây, hiểu theo nghĩa hẹp, tức là tu tập theo sách Thánh Hiền, còn nghĩa rộng là rèn luyện bản thân cả về trí tuệ lẫn thể lực, mà quá trình đó, là quá trình tự thân cũng như là tìm hiểu bản thân sâu sát nhất

Thảo tắm.mưa 3:30 AM
àh thôi tui đang nói lại ý của ông

ở đây có một câu hỏi nhỏ

beokii 3:30 AM
nói làm sao?

nói lại đi

Thảo tắm.mưa 3:31 AM
tui thấy việc ổng có một cái lập trường không muốn ở cùng con người mà theo ông gọi là phi xã hội

thì thật ra nó được sinh ra từ xã hội nghĩa là cái nguồn căn của ổng là xã hội , từ đó ổng dùng nó để sinh ra cái kia chứ ko hẳn là phản xã hội sinh ra ổng như ông nói

nó hơi khác một chút

còn câu hỏi nhỏ là

'.' mập cũng dễ bịnh mà sao bạn hiểu hết trơn mà bạn ko rèn luyện cho khỏi mập dzạy ?

beokii 3:35 AM
đang tự nói mìn hả?

Thảo tắm.mưa 3:35 AM
hong đang hỏi bạn

beokii 3:35 AM
thì tự mìn trả lời coi

Thảo tắm.mưa 3:36 AM
cái này chắc là súp pơ ê gồ

hoặc tâng` thứ 4

beokii 3:36 AM
ảo tưởng thôi

Thảo tắm.mưa 3:37 AM
huh?

ảo tưởng gì cơ?

beokii 3:37 AM
còn hông là bạo biện

Thảo tắm.mưa 3:38 AM
ừh

cảm ơn bạn

beokii 3:38 AM
khỏi cảm ơn

bữa nào qua sờ cái được rồi

Thảo tắm.mưa 3:38 AM

beokii 3:38 AM
khỏi cảm ơn

Thảo tắm.mưa 3:40 AM
thôi bạn đi ngủ đi

beokii 3:40 AM
không

đang thèm gái

Thảo tắm.mưa 3:41 AM
ủa vậy mấy lúc này thì làm sao để ngủ được?

beokii 3:41 AM
sóc lọ

Thảo tắm.mưa 3:41 AM
àh nhớ rồi

còn một thắc mắc nữa

beokii 3:43 AM
?

Thảo tắm.mưa 3:44 AM
trong cuộc đời ngắn dài dài ngắn thì mỗi con người chọn cho mình một cái hay, vài cái, quan trọng nhất đối với mình để lao động hay lao lực vì nó thì là đúng hay sai ?

vì có vô vàn thứ có thể coi là quan trọng trên đời dựa trên ý nghĩa của tụi nó

beokii 3:44 AM
đúng hay sai là thuộc phạm trù chân lý

phải hay trái, tạm xếp vào phạm trù đạo đức

chân lý là phải luôn đúng, với bất kỳ người nào.

nhưng chân lý lại là sản phẩm của con người, nên bản chất chân lý của nó cũng không toàn vẹn

theo đó rốt lại, chả có đúng sai mẹ gì ở đây hết

kể cả câu này cũng đếch phải là chân lý

nhưng từ khi con người có thể thoát ra khỏi cái manh mún chật vật của cơm ăn áo mặt

thì cuộc đời con người phải đối diện với một đòi hỏi hết sức người đó là: làm mẹ gì cho hết ngày?

lúc đó, mới xuất hiện cái thứ gọi là ý nghĩa

tức là, ý nghĩa là một cái gì đó được tạo nên, từ hành động của con người.

tự thân nó không phải là ý nghĩa, mà chỉ là một dạng của huyền thoại, truyền miệng, hay niềm tin lâu đời, giống như là làm việc thiện là để đức cho con

thực ra, nhìn theo một cách khác, khi người ta liên tục có những hành động thiện nguyện, tức là người ta trở thành một tấm gương, và lúc này họ càng cố gắng kéo dài hoạt động này, thì sự cố gắng của họ càng trở thành một cái gì đók hông thực, và bởi vì thế, cũng chính sự không thực đó, làm huyễn hoặc hoá và phù phiếm hoá việc làm của họ

nói tóm lại, đức ở đây, chính là cái tấm gương của họ chìa ra cho con cháu, nếu họ đủ thành tâm và vô vị lợi

còn thứ mình coi quan trọng, không phải tự thân nó có ý nghĩa

mà là bản thân mình trao cho nó một ý nghĩa, ví như là, sự tồn vong và hạnh phúc của những người nào đó mà có liên hệ với hạnh phúc của bản thân mình, lấy ví dụ như là người yêu

chẳng hạn

còn việc chọn lựa một hai cái quan trọng lao vào, thì là chuyện lý tưởng

chuyện đó khỏi phải bàn

Thảo tắm.mưa 3:55 AM
tui nghĩ tui nên dừng lại ở đây lúc này

beokii 3:55 AM
tìm quyền trợ giúp hả

Thảo tắm.mưa 3:55 AM
không

nên đi ngủ thôi.






quăng hình gái cà thẻ lên cho thêm phần man trá






















Thứ Tư, 7 tháng 9, 2011

vắng tiếp tục



Mùa chim bay

vội vội vàng vàng cơn mưa cuối
hò hẹn cho kịp mùa chim bay



quán càfê bên đường
buổi sáng thành phố mùa thu
trời đang mùa bão
chúng tôi nói chuyện về lý tưởng
một cái gì đẹp lắm
như nụ cười em
nhẹ nhàng như một cơn mưa nhỏ
như gió bờ hồ
thổi suốt ngày dài

vắt qua tiếng chuông nhà thờ
những con bồ câu trên tháp cao
bên dưới lời nguyện cầu
bên tượng đức mẹ bao dung
dẫu bao lần đời tàn

tình yêu là gánh nặng
tình yêu là sức mạnh
tình yêu là tái sinh
chi bằng là vô ngôn
dịu dàng nghẹn thở


cây quỳnh anh hoa vàng
lá rụng đầy sân
trước buổi thành phố bình
yên trong đêm
êm trước ngày bão

tình yêu là gánh nặng
tình yêu là sức mạnh
tình yêu là tái sinh
hay một lời nói dối

(để) thấy lòng còn trẻ
với cùng giấc mơ hẹp
nơi quán càfê bên đường
buổi sáng thành phố trời thu
chuyện về những con người sống cùng lý tưởng
một cái gì đẹp lắm,

đẹp lắm!














Thứ Ba, 6 tháng 9, 2011

(vẫn) vắng mặt trời

* nhơn dịp Phố giao mùa vắng mặt trời của Goldmun được xếp lên kệ, tiếp tục sự nghiệp câu vêu :P



Ngày vắng mặt trời


Có ngày nào tôi nghe tiếng chim
Rơi vào lặng lẽ
Dấu chấm than cuối câu chuyện kể
Khua khoắng chút buồn tênh

Ngày nào nghe văng vắng tiếng chân quen
Trời động nắng khe khẽ vàng trên mái
Con nhện miên man mấy sợi im lìm
Vọng vào tim tiếng thì thầm nhoi nhói

Có những lúc một mình ngồi với
Lọ hoa vải đầy bụi
Sao không là cúc trắng
Chia nỗi buồn cùng tôi?

Ngày không người quen nào ghé chơi
Cũng chẳng còn ai để nhớ
Không một vệt bùn trên bánh xe
Ô nắng lùi dần ra ngưỡng cửa
Tôi dựa tường và bắt đầu hoảng sợ


Mặt trời rơi ...




- của Goldmund







.

Thứ Sáu, 2 tháng 9, 2011

ain't no sunshine


hay phim xem qua lễ



[the king's speech
true grit
flowers]

[the blind side]

[temple grandin]



Như lúc Hachi gặp lại người vợ của giáo sư quá cố, tôi gần như không thở được.

Vì tình yêu vốn là cái gì đó dịu dàng quá đỗi, dịu dàng đến nghẹn thở, mà chúng ta thường không đủ can đảm để nhìn nhận mình dịu dàng, đến tận khi nó trôi qua mất.
























Thứ Năm, 1 tháng 9, 2011

On this day in 2010



Càfê sữa
i've found a girl under the tree
guess what? - she said nothing for free.
September 2, 2010 at 1:35pm · · 4 people

Lam Vu Thao
so how much did you pay her finally?
September 2, 2010 at 5:03pm · · 2 people

Càfê sữa
i'm not that worthy :)
September 2, 2010 at 9:51pm · · 1 person




and guess what? - i'm still not that (kind of) worry. J
















Happy your holiday, guys!